Tuesday, January 22, 2019

                             Hoa Xuân Ca
                             Ca sĩ : Khánh Ly
                             Nhạc sĩ : Trịnh Công Sơn



Đầu tháng mười hai, tôi đã lặt lá Mai.
Thường, lặt lá trước Tết khoảng một tháng, đến Tết hoa kịp nở. Nhưng đó là khí hậu ở VN. Bên nầy, mùa đông lạnh nóng bất thường, có năm tuyết rơi hoặc đông đá, nên để chắc ăn, tôi thường lặt lá trước hai tháng. Qua đầu tháng một, mầm bắt đầu nứt những mầm xanh nhỏ li ti.
Và sáng nay, những nụ hoa nhỏ bắt đầu xuất hiện. Nụ bóng mẫy như những hạt đậu xanh non. Và những mầm lá cũng rụt rè nứt nhánh.
Hoa lớn từng ngày, nụ chi chít. Không khéo năm nay hoa nở rộ trước Tết. Chẳng biết làm sao để hãm hoa chờ Tết. Và cũng không còn Ba để chỉ bí quyết cho tôi.
Mà ngộ, mỗi lần nâng nụ hoa, vuốt ve từng cánh lá mỏng mềm như tơ, tôi lại nhớ bài hát
 “ Hoa xuân ca” của Trịnh Công Sơn ..

“ Cây sẽ cho lộc và cây sẽ cho hoa
Em cứ bay trong đời dịu dàng như cơn gió
Em cứ bay nhưng đừng bỏ lại tôi một mình “

Thật lãng mạn và dễ thương quá, cuộc tình được kết bằng những sợi tơ trời mềm mại từ trái tim thật thà của một người nghệ sĩ.
Em. Hãy cứ yêu cuộc đời ngọt ngào trần gian, hãy cứ dâng cho đời những nụ hoa dù rất, tình cờ.
Hãy cứ bay, cứ vui chơi trong cuộc đời, tình yêu của anh sẽ chắp thêm cho em đôi cánh hồng thắm của ước mơ, hãy bay theo cơn gió dịu dàng kia, bay đến bất cứ nơi nào theo tiếng gọi thanh xuân nhưng .. đừng bỏ anh một mình.
Vừa buông vừa níu, làm sao nàng có thể bay xa ?
Ông nhạc sĩ nhà mình thật khôn, bạn nhỉ?


Nhưng, đoạn cuối của bài hát lại rất tình tứ, và tuyệt vời. Ước gì, ngày nào đó, anh sẽ hát cho tôi nghe, chỉ một câu thôi, để tôi thấy tình yêu đẹp đẽ như thế nào, để tôi thấy, trong trái tim của anh, chỉ duy nhất tôi- và- cuộc - tình vừa mở ra..

“Cây sẽ cho lộc và cây sẽ cho hoa
Xuân đến bên kia đồi trời mở ra cánh én
Em đến bên tôi ngồi đời mở ra cuộc tình.”
...
Em đến bên tôi ngồi đời mở ra cuộc tình. Chỉ câu hát nầy thôi cũng đủ làm người ta yêu nhau hơn, không thể thiếu nhau trong cuộc sống của mình, bởi khi đời sống mở ra cuộc tình, là lúc, lộc và hoa sẽ nở bát ngát theo những mùa xuân hạnh phúc.

(Nguyễn thị Hồng Hải)


Wednesday, January 16, 2019



                                 Từ heatherglen đến Camelia



Phạm Ngũ Yên
Viết từ đường Heatherglen

Chiều hôm qua, trong thùng thơ của ông già nghèo đường Heatherglen có hai phong bì từ hai người phụ nữ GIÀU CÓ và ĐẸP.
Phong bì đầu tiên mang biểu tượng của Bà Melania Trump, khởi đi từ số 310 First Street, S.E vùng Washington D.C. Một bộ lịch trọn năm 2019 gồm có 12 trang màu. Bối cảnh là bên trong Nhà Trắng cùng bên ngoài là những bãi cỏ xanh. Những con người thật và phù hư cũng thật. Những ngọn đèn mùa Giáng Sinh.
Phong bì kia, nhỏ hơn, từ một địa chỉ hoa trong thành phố Slidell, LA. nơi mà cách đây nhiều năm cơn bão Katrina kéo về. Bên trong là thiệp mừng cùng những dòng chữ viết tay rất bay bướm của Nhật Nguyễn. Những lời chúc và những câu thơ tháng mười hai, nói lên cái hạnh phúc rất trẻ trung hồng hào. Những câu chữ mang cảm giác bình yên nơi sân vườn sau và chiếc bình cà phê bao giờ cũng chia đều cho hai tách.
Melania Trump dĩ nhiên giàu có vì đang sở hữu một biệt thự bề thế và quan trọng nhất vùng Hoa Thịnh Đốn. Nơi thường xuyên xảy ra những dạ tiệc hào nhoáng và trang phục thời thượng. Nơi, nếu muốn bình an, rất bình an. Muốn thị phi, cũng thị phi, nghiệt ngã …
Còn Nhât Nguyễn, không giàu có hơn sau một mùa đổ nát. Nhưng trái tim luôn rời rộng tình bạn … Luôn trộn đời mình vào những thương yêu đến độ thật thà. Dù đi bên những thiếu thốn bình minh hay những héo khô đời lá – người đàn bà đó vẫn mượt sáng. Vẫn tự tin. Vẫn phô trương tình yêu mình bên người bạn đời- tri kỷ.
Tháng mười hai cũng chỉ là một tháng trong năm, thôi mà? Nhưng hình như, giữa cái rét đậm của một mùa đông Austin, hạnh phúc vẫn đâm chồi, nảy lộc.
Đừng bao giờ thôi yêu đời và thôi yêu mình nhé, Nhật Nguyễn!
Bởi khi bạn đang có được điều đó, bạn sẽ luôn đẹp rực rỡ (PNY)

(*) Góc từ..

 Vẫn luôn yêu đời và yêu người, anh ạ . Dù thời gian làm mình già đi bao nhiêu nhưng tình yêu, tình bạn như ngọn lửa ấm áp luôn giữ trái tim mình những rung động trẻ trung khi đi qua đời sống.
Cám ơn anh và những lời rất thơ từ Heatherglen. Ở khoảng đường đó, cũng như ở đây..

“Mùa đông qua và cái lạnh tan đi.
Hạnh phúc nẩy mầm trên bao điều thơ mới”(PNY)

Anh hãy giữ gìn sức khoẻ để tiếp tục gửi đến đời sống những vần thơ thơm ngát Dã Quỳ.. dù mong manh nhưng vẫn nở rực rỡ trong cõi mù sương..( NT)

Sunday, January 6, 2019


                                  Quán vắng ( ảnh NT)
     

          Quán chiều


          Em đợi anh
          góc nầy
          nơi chốn cũ
          Quán vắng chân người
          đường nắng hắt hiu
          bên kia khoảng rừng có chùm hoa dại
          ủ rủ cọng gầy
          đợi gió
          buồn thiu

          Chỗ ngồi lặng thinh
          im lìm bàn ghế
          Chợt, vu vơ lời hát cũ..
            “ Chiều nay em ra phố về
              thấy đời mình là những quán không
              bàn im hơi bên ghế ngồi..”(*)

          Ly cà phê đã nguội
          chiều lưng chừng
          Sao Anh chưa đến?
         
           Ngoài trời
          mưa rưng rưng…
         ( Nguyễn thị Hồng Hải )

                                      Chiều muộn ( ảnh NT)

(*) Nghe những tàn phai. Nhạc Trịnh Công Sơn.

Friday, January 4, 2019

                     Thế giới Thơ của Thiên Thanh.


     The moon shares my secrets
     drops its crescent blood
     on my calloused hands
     as I dig and dig away
     Shall I ponder
     that six feet under,
     a soul is awake,
     floating in Death’s rivers,
     along with dreams
     that could not and could have been ?
     There, the Devil may laugh
     and I may weep, but
     neither prayer nor grave
     can keep them from drowning.


      

      It’s hearbreaking,
      isn’t it?
      These phony romantics
      who love
      without actually loving.
      And it’s tearing my soul
      they don’t make it
      like this anymore:
      just heart- to- heart,
      real and raw and right
      to the bone

      Now, it’s just
      one- night emotions that
      fade away
      and midnight kisses that
      melt with the sunrine.
      
     ( maybe I’m wrong.)
      ( maybe they never made it
      this way to begin with.)
     



      After a while,
      I let it consume me,
      fickle into ashes
      of the forgotten dreams
      and the vanished hopes…
        But I realized
        they were already
         a part of me,
      And the fire only buried
      them deeper,
      into the abyss of
      my very heart and soul.
     


        We are romatics
        living in a world
        that cannot hold romantics.
        so we hide eternity in
        the secret corners of our tongues
        hoping only one day to spill it out.


                       Your love is my comfort
                       Your words are my muse
                       can't you see ?
                       You. You are my poetry.


               This is our sweet lovely granddaughter