Sunday, September 18, 2016




Green Green Grass Of Home.

By : Claude Putman  (1964)
Artish : Tom Jones ( 1966)

Claude Putman ( 1930 ) sinh  tại Princeton, Alabama ( USA) là một ca, nhạc sĩ chuyên về thể loại nhạc đồng quê.
Cha của ông làm việc tại nhà máy cưa và ông, sau thời gian phục vụ  trong quân ngũ, ông trở về nhà và  cũng cùng cha của mình làm việc tại xưởng cưa trên. Ông vẫn sáng tác nhạc nhưng không mấy thành công. Ở tuổi 34, để tìm cho mình một con đường thoát ra những chật vật của đời sống, ông chuyển về Nashville làm việc và tiếp tục sáng tác.
 Nhạc của ông thường buồn , mang nhiều cảm xúc đến từ nội tâm.
Nhưng, cũng như ở quê nhà, ông vẫn chỉ là một nhạc sĩ nghèo, không tên tuổi.
Những bài hát của ông, ngày nào đó cũng dần chìm vào quên lãng như chính cuộc sống tẻ nhạt của ông.
Nhưng.. ( lại nhưng ) ..May mắn đã mỉm cười với ông. ( không phải  trúng số đâu nhé ) 
(1964 ) Một buổi chiều chủ nhật ảm đạm ,lạnh lẽo và cô đơn Trong nỗi nhớ nhà, tình cờ ông coi cuốn phim The Asphalt Jungle ( 1950)  Bộ phim làm sống lại  bối cảnh hỗn tạp ở New York vào đầu thập niên năm mươì. Dix- nhân vật chính - ( do Sterling Hayden đóng ) một người nhập cư, đã sa vào con đường phạm tôi,  vì muốn mau chóng kiếm tiền để trở lại quê hương. Cuốn phim đã bất chợt , gây cảm hứng cho ông và trong tâm trạng buồn bã, từng notes nhạc rơi vào cảm xúc , rơi thắm thiết trên những ngọn cỏ xanh mướt hạnh phúc ở nơi chốn quen thuộc mà ông  rời khỏi, ,và như tâm trạng của bao người , luôn khao khát một lần được trở lại ngôi nhà cũ, có gia đình, có người yêu chờ đợi.

Green green grass of home ra đời từ buổi chiều cô đơn ấy

The old home town looks the same
 as I step down from the train,
and there to meet me 
is my Mama and Papa.
Down the road I look and there
 runs Mary hair of gold and lips like cherries.
It's good to touch 
the green, green grass of home.
Yes, they'll all come to meet me,
 arms reaching, smiling sweetly.
It's good to touch the green, green, grass of home.
The old house is still standing,
 tho' the paint is cracked and dry,
and there's that old oak tree that I used to play on. 

Rất nhanh chóng, bài hát bất ngờ nổi tiếng và được xếp vào Top Hit trong 7 tuần lễ liên tiếp. Bài hát được nhiều ca sĩ tên tuồi thu âm. Người ta yêu Claude Putman, yêu Green Green Grass Of Home nhiều hơn qua giọng hát của Tom jones ( 1966 )
Cuộc đời ông lật sang một trang mới.
Claude Putman cũng là thành viên của hội nhạc sĩ Nashville International Hall of fame  (1976) Và ở quê nhà, để vinh danh những đóng góp của ông, người ta đã đặt tên  ông trên con đường quốc lộ 65 xuyên qua Paint Rock Valley, North Alabama ( Gần như là...hàng xóm nơi tiểu bang mình đang ở ..ha ha, lâu lâu cũng nên..thấy sang bắt quàng làm họ )
Green Green Grass Of Home là một bản nhạc rất buồn,. Rất buồn. Theo nội dung phim, nó có một kết cuộc hết sức bi thảm. Nhưng khi ta nhìn nó trên khía cạnh của một người tỵ nạn, mang trong trái tim một quê hương đã mất, trong lòng luôn khao khát một ngày nào được trở về quê hương, được chạm tay trên những bờ cỏ xanh yêu dấu thì những  âm điệu man mác đó chạm đến trái tim của chúng ta, đã nói dùm cho ta nhiều điều..Dù khác ngôn ngữ..
Không gì hạnh phúc hơn khi được trở về nhà, đi lại những con đường xưa cũ, được mở cánh cửa của hoài niệm, và chìm ngập trong vòng tay yêu thương của gia đình, của người yêu..Những ao ước rất bình thường, nhưng , đôi khi chỉ đến trong giấc mơ..
Tuyệt vời làm sao khi được về nhà
Ngôi nhà thơ ấu của tôi
Mọi thứ vẫn y hệt như xưa
Không thay đổi..
Chỉ có tôi, thay đổi...
Chỉ là giấc mơ...Nó tan biến khi thức dậy, nhưng nỗi  mong ước  được quay lại chốn cũ, nơi ta cất tiếng khóc đầu đời, nơi chất chứa bao  kỷ niệm là nỗi khao khát có thật.
 Nỗi khao khát đó, ai trong chúng ta cũng từng, một hoặc nhiều lần trong đời,mơ ước.. 

 " I only wish I had got my hands on Green Green Grass Of Home..." 


No comments:

Post a Comment