Mưa từ mái lầu cao đổ xuống đọng thành từng vũng trước thềm nhà , mưa theo bong bóng nước lúp xúp va vào nhau tung toé..
Ơi trời , mưa to như vầy ông đưa thư chắc xếp thùng nghỉ sở .. Mưa nào đâu biết tôi đang chờ thư .. ôi , người đưa thư đã đi qua nhưng cớ sao không dừng mà người cứ đi , cứ đi , cứ lạnh lùng đi ..
Sầu não quá đi mất !!!
Đang khi dí mũi nhìn qua cửa kính đục mờ hơi nước , một đoạn nhạc bất ngờ từ chiếc máy casette văng vẳng sau lưng ..
Rain rain la là là la lá ..la là la..
Ơ hay , nhạc của ai vậy kìa. Sao chỉ hai chữ rain rain mà âm thanh cuốn hút đến sững sờ...
Chỉ hai chữ rain rain thôi mà âm thanh của điệu valse như làm tôi quên mất mình đang buồn vì mong ngóng một lá thư từ chiến trường .. Âm nhạc thật kỳ diệu . Chỉ là những notes kẻ trên khuôn nhạc thôi mà nó có thể diễn tả thật trọn vẹn và đầy đủ mọi trạng thái xúc cảm buồn vui của con người ..Ở âm thanh réo rắt , dường như có tiếng cười hớn hở trong trẻo , tiếng bước chân chạy đuổi theo hàng mưa , có bàn tay ai nắm bàn tay trên hè đường vội vã , có đôi tình nhân che dù đi dưới tàng cây sũng nước ..và gió , và mưa tha thiết quyện vào nhau bằng những trường canh bất tận ..
Những cơn mưa réo rắt của hạnh phúc ..
Và Rain Rain trong giây phút ấy như những giọt mưa bùi ngùi làm mềm mại trái tim tôi..
Tôi biết nhạc của Paul Mauriat từ bữa ấy ..
L"amour est bleu ( Love is blue ) của Andre Popp qua phần soạn hoà âm của Paul Mauriat đã trở thành một nhạc phẩm bất hủ chiếm vị trí số một trong bảng xếp hạng âm nhạc trên thế giới trong nhiều tháng liên tiếp .
Khi Love is blue du nhập vào Sài gòn ( 67, 68 ) nó đã chiếm một chỗ đứng rộng rãi trong lòng người hâm mộ bởi những âm thanh mê hoặc kia quyến rũ. Lứa tuổi tôi , ai cũng một lần hoặc rất nhiều lần say mê bản nhạc đó . Nhạc trong quán cà phê , phòng trà, trong những đêm dịu dàng tìm giấc ngủ , những khuya nghe gió theo mưa lướt thướt trong vườn hoặc cả những đêm trời trong vắt nghìn tinh tú lấp lánh . Không riêng Love is blue , những nhạc phẩm khác dưới bàn tay phù thuỷ của ông đã làm mê hoặc lòng người .
Người ta có thể ví von , khi đã lạc vào thế giới âm thanh của Paul Mauriat, ta như lạc vào mê hồn trận .
Paul Mauriat là nhạc sĩ người Pháp , một thiên tài soạn hoà âm . Tài năng của ông đi trước thời đại, vượt qua khỏi giòng sông Saint thơ mộng , và những âm thanh lướt thướt kia đã đi vào đời sống mọi người, hiện diện khắp thế giới
Ông mang đến cho cuộc đời một mầu sắc âm thanh lộng lẫy , một chuỗi giai diệu huyền ảo nhưng lại vô cùng gần gũi trong tâm hồn người yêu nhạc.
Nghe Tombe la neige ngày đông tuyết , El Bimbo ngày hè rực nắng hay Last summer day, Isadora..nghẹn ngào nuối tiếc . Nghe Goodbye my love , Forever and ever , Rain and tears bằng trái tim đập nhịp thổn thức
Mới thấy, âm nhạc làm người ta gần gũi nhau hơn , yêu thương nhau hơn và quên đi những phiền muộn đời thường vốn sẵn ...
Thật kỳ diệu .
Friday, July 21, 2017
Even Now singer : Nana Mouskouri
"Even
Now"
Moon in the sky softly
creeping
Over the time from above
And I lie awake hardly sleeping
So lonely for only your love
Even now each night I
remember
Days of summer
When blossoms filled each bough
In the cold grey days of December
My darling I miss you even now
When will I see you again
Come to my arms where you belong
My world will be empty till then
For you are the words to my song
Even now…
Ngay cả bây giờ...
Em không thể ngủ đêm nay dù ngoài kia mặt trăng dịu dàng đang ve vuốt bầu trời..
bởi em đang
nhớ anh trong tận cùng cô đơn
.
Em chờ ngày qua đêm tới
gậm nhấm nỗi cô đơn
một mình
nhớ anh
một mình
Tình yêu của chúng ta
đã đi qua những mùa hè
rực nắng
những ngày đông u ám
dài thêm những khoảng cách chia xa
Anh là thế giới ấm áp của
em
là bài tình ca nồng nàn
lời yêu dấu..
Em có thể sống như thế nào
nếu trong cuộc đời nầy... không có anh ?
Khi nào chúng ta sẽ gặp
lại nhau, lần nữa ..
Hãy đến cùng em nơi anh đã
thuộc về...
Nơi anh đã thuộc về...
Tuesday, July 18, 2017
Toutes les Femmes sont belles - Franck Michaël:
Danh Ngôn Về
Phụ Nữ
- Tôi thích hết
những người phụ nữ, vì họ đều đẹp, dù bộc lộ hay kín đáo, dù bề ngoài hay tiềm ẩn.
VHLA
Trong đàn
bà, tình bạn gần với tình yêu
[Thomas Moore]
Gió thay đổi
chiều mỗi ngày, người đàn bà thì thay đổi mỗi giâỵ
[tục ngữ Tây Ban Nha]
Đàn bà hoàn
toàn thấy rõ rằng họ càng vâng lời bao nhiêu thì họ càng chỉ huy bấy nhiêu. (Jules Michelet)
Khi chúng ta
không thu hút được người đàn bà thì đừng đeo đuổi họ nữa.
Người đàn bà chỉ bị chinh phục khi người đàn ông đủ sức hấp dẫn họ. Một khi họ
thấy bị đeo đuổi, họ sẽ từ khước.
[Krassovsky]
Đối với người
đàn bà, không được yêu là một tai họa; nhưng không được yêu nữa mới thực là vấn đề lớn.
[Montesquieu]
Nơi nào có
người đàn bà đẹp, thì nơi đó có người đàn ông thở dài,
[Tục Ngữ Hungary]
Người ta có
thể quyến rũ người đàn bà bằng sự dối trá, nhưng người ta chỉ có thể chinh phục
được họ với tấm lòng thành thật.
[Krassovsky]
Khen tặng
người đàn bà khác trước mặt người yêu là một sự sỉ nhục không thể tha thứ được.
[Bà De Stael]
Ai có thể
cai trị được một người đàn bà thì người ấy có thể cai trị được một nước.
[Honoré De Balzac]
Khi một người
đàn bà hứa yêu anh, anh không nên luôn luôn tin họ, nhưng khi họ bảo không yêu
anh. Ấy, anh cũng không đáng tin họ nữa.
[Edouard Bourdet]
Tiền bạc
cũng như phụ nữ, muốn giữ nó thì phải săn sóc nó một chút, bằng không.... nó đi
tạo hạnh phúc cho kẻ khác.
[Edouart Bourdet]
Ra đời trăm
trận trăm thắng, về nhà không thắng nổi người đàn bà.
[Napoleon ler]
Hỡi ôi! Được
người đàn bà yêu thì ai cũng biết là điều thích thú, nhưng dễ sợ lắm.
[Lord Byron]
Phụ nữ làm
cho cách xử thế ở đời được trau chuốt và khiến cho người ta chuộng sự lễ đô.. Họ
là thầy dạy chân chính về mỹ quan và là người khích lệ mọi sự hy sinh. Hiếm có
người đàn ông nào yêu thương họ mà lại là người không tiến bộ.
[Gabriel Legouvé]
Bí quyết hạnh
phúc của người đàn bà là tự tin cái vui trong bổn phận
[Dr. Auton]
Có một cách
khen tặng người đàn bà mà họ thích nhất là nói xấu người đàn bà đối thủ của
ho.. Khen tặng người đàn bà mà đồng thời cũng khen tặng một người đàn bà khác,
thì sự khen tặng của mình thành vô gía tri..
[Bà De Girardin]
Người đàn bà
mà thật thà là lúc họ thấy không cần thiết phải dùng đến sự dối trá vô ích.
[Anatole France]
Mê người đàn
bà thì dễ, yêu người đàn bà thì khó.
[Marcel Aymé]
Người đàn bà
đẹp là thiên đàng của cặp mắt, mà là địa ngục của tâm hồn.
[Pope]
Cái đẹp của
người đàn bà không khác nào những mùi thơm thoảng qua và tan đi rất mau chóng,
hễ ngửi quen rồi thì không ai còn để ý nữạ
[Bà De Lambert]
Đẹp là ở con
mắt người khác ngắm nhìn
[Le Wallace]
Người đàn bà
đẹp khó mà sống được an thân, cũng như ngọc quí là mồi của trộm cướp
[Jean Jacques Rousseau]
Người đàn bà
nói thích giản dị là người ít giản dị nhất. Người đàn bà nào nói ít làm dáng
chính là người làm dáng nhất đờị Người đàn bà nào nói ít trang sức lại là người
khéo trang sức hơn ai hết
[André Maurois]
Không có người
đàn bà nào xấu cả, chỉ có những người dàn bà không biết làm cho mình được quyến
rũ mà thôi
[Christian Dior]
Đàn bà thường
hay giữ lâu anh tình nhân đầu tiên, khi nàng chưa tìm được anh tình nhân thứ
hai
[La Rochefoucauld]
Không có gì
làm đau khổ cho người đàn bà đẹp bằng thấy có người đẹp hơn mình
[Philippe De Varenne]
Trước con mắt
của người yêu, không có người đàn bà nào xấu cả
[Ronsard]
Một người
đàn bà xấu mặt nhưng đẹp lòng là người đàn bà đẹp. Một người đàn bà đẹp mặt nhưng
lòng dạ không đẹp là người đàn bà xấu
[Helvétius]
Tình cảm của
người đàn bà là một thứ tình khó hiểu. Khi ra đường mà có người khen đẹp thì tự
cao, khi không có người hỏi đến thì tự cho là mình bạc số
[Clémenceau]
Nếu trừng trị
người đàn bà thì người đời cho là vũ phu. Còn không trừng trị người đàn bà thì
bị người đời cho là sợ vợ
[Scott Fitgérald]
Người ta sẵn
sàng tha thứ tất cả đối với người đàn bà mình thật lòng yêu mến. Và chính vì thế
mà tình yêu trở nên khó thở
[J. Chardonnes]
Đàn bà thường
vướng vào mình năm cái sợ:
--- Sợ già
--- Sợ xấu
--- Sợ nghèo
--- Sợ bị bỏ rơi
--- Sợ chết
[Montesquieu]
Lòng người
đàn bà là một biển thẳm, mà đáy biển còn có thể dò được, nhưng lòng dạ đàn bà
thì không.
[Riccoboni] Đàn bà cũng
như cái mền về mùa hạ, đắp vào thì quá nóng nhưng bỏ ra thì lạnh.
[Danh ngôn Nigri]
Sức mạnh của
đàn bà là ở chỗ nói nhiều
[Danh ngôn Nigri]
Người đàn bà
khôn ngoan là người có nhiều điều muốn nói nhưng không nói ra
[Danh ngôn Ba Tư]
Chim họa mi
có thể quên hót, chứ đàn bà không thể quên nóị
[Danh ngôn Tây Ban Nha]
Muốn cho người
đàn bà nói, có hàng ngàn cách khác nhau, nhưng không có cách nào làm họ câm miệng
hết.
[Guillaume Bouchet]
Khen đàn bà
thì cứ tha hồ nói dối, họ sẽ tin hết mình.
[Danh ngôn Pháp]
Người đàn bà
đẹp, ba phần là do cái đẹp trời cho, còn bảy phần là nhờ đồ trang sức.
[Danh ngôn Trung Hoa]
Những người
đàn bà mà đeo quá nhiều đồ trang sức thì thật là khó mà biết được họ yêu ta vì
cái gì
[Bà DE RIEUX]
Người con
gái thích được khen dù xấụ Vì thế cho nên người đàn bà nào cũng thường hay chết
vì người đàn ông am tường điều đó
[PASCAL]
Lòng tự ái
làm nên tai họa cho phần đông đàn bà hơn là tình yêu
[LA ROCHEFOUCAULD]
Mỗi người
đàn bà đều có một nét quyến rũ kỳ bí, nếu họ không kiêu hãnh và bướng bỉnh (JOANNA BAILLIE)
Người đàn bà
không bao giờ thấy điều gì mình làm cho họ, họ chỉ thấy điều mà mình không làm (G. COURTELINE)
Phần đông những
người đàn bà đoan chính là những kho tàng bí mật, chỉ được gìn giữ chắc chắn
khi không có ai biết tìm đến ( LA ROCHEFOUCAULD)
Người đàn bà
tha thứ được những sự thiệt hại cho họ, nhưng không bao giờ quên được những sự
khinh miệt (HALIBURTON)
Ánh mắt của
phụ nữ nói lên với nhiều duyên dáng, một cách rất ân cần cái điều mà miệng họ
không dám thốt ra ( MAURIVAUX )
Yêu tất cả
moi đàn bà dễ hơn là yêu một người độc nhất ( ETIENNE RAY)
Tình yêu
thành thật làm cho người đàn bà trở nên kín đáo và ít bộc lộ ( BARTHE)
Tham vọng của
người đàn bà là chiếm được lòng yêu của người những kẻ chung quanh và kế cận
bên mình, chứ không cần lòng kính cẩn tôn sùng của những người xa lạ (GINA LOMBROSO )
Ðàn bà luôn
luôn sẵn lòng hy sinh nếu bạn cho họ có cơ hộị Sở trường của họ chính là nhường
nhịn (SOMERSET MAUGHAM )
Đau khổ là lò
hun đúc tâm hồn người đàn bà để trở thành cao cả ( GINA LOMBROSO )
Người đàn bà
không sợ chết, không sợ đau khổ, nhưng chỉ lo sợ khi mình chết mà chưa được người
mình thương yêu biết đến tình yêu của mình. (GINA LOMBROSO )
Quả tim của
người đàn bà không bao giờ già cỗi, và một khi nó không yêu nữa thì đó là vì nó
đã ngừng đập ( P. ROCHEPEDRE)
Cảm rồi yêu,
đau khổ rồi lại hy sinh. Đó là những đề tài chính trong cuộc đời của người đàn
bà. ( GOETHE)
Rung động,
yêu thương, đau khổ, hy sinh, tất cả sẽ mãi mãi là những trang tình sử của người
đàn bà. ( HONORE DE BALZAC )
Một người
đàn bà hoặc yêu hay ghét, họ không lưng chừng. ( PUBLILIUS SYRUS )
Nhà không có
đàn bà như thân xác mà thiếu linh hồn. ( Danh Ngôn Pháp)
Người đàn bà
như cái hoa, chỉ nhả mùi thơm trong bóng tốị ( LAMENAIS )
Có ba thứ
làm cho con tim ta mát ruợi và quên hết mọi nỗi buồn: đó là nước, hoa và sắc đẹp
của đàn bà. (PHAN)
Kẻ nói tốt
cho phụ nữ là kẻ chưa biết rõ phụ nữ, còn kẻ nói xấu phụ nữ là kẻ không biết gì
cả về phụ nữ. ( PIGAULT LEBRUN)
- Cái khó khăn
chính đối với người đàn bà đức hạnh không phải là chinh phục họ, mà là đưa họ
vào một nơi khép kín. Cái đức hạnh của họ làm bằng những cánh cửa nửa mở nửa
đóng. (JEAN GIRADOUX)
Một người
đàn bà chỉ có thể giữ được tình yêu, không phải tình yêu mà nàng cảm hứng,
nhưng là tình yêu mà nàng hoài bão, chỉ có kim cương mới rạch được kim cương,
chỉ có tình yêu mới đủ mạnh để chống lại tình yêụ (G.A CAILLAVET & R. DE FLERS)
Đàn bà chỉ
trao cho tình bạn cái gì mà họ mượn được ở tình yêụ ( CHAMFORT) Cái lỗi lầm lớn của người đàn bà là luôn luôn tìm cách kết bạn với người đàn
ông họ yêu, thay vì kiếm một người đàn ông yêu họ ( LA BRUYERE)
Phụ nữ rất
thích tiết kiệm.......trong sự hoang phí của họ ( FRIEDRICH HEBBEL)
Nước mắt
chính là tài hùng biện của đàn bà. (Thánh EVREMOND)
Nước mắt đàn
bà che giấu nhiều cạm bẩy ( DENYS CATON)
Một bông hoa
không mùi thơm cũng chẳng được quí trọng gì hơn một người đàn bà đẹp mà vô
duyên ( ẠV. ARNAULT)
Ðàn bà đẹp
làm vui mắt, đàn bà hiền làm vui lòng. Người trước là một thứ nữ trang, còn người
sau là một kho tàng. ( NAPOLEON )
Trong những
lần yêu đầu tiên, người đàn bà yêu người tình, nhưng trong những lần sau thì họ
chỉ yêu tình yêu ( LA ROCHEFOUCAULD)
Nên ca ngợi
ngày đẹp trời vào lúc tối, nên ca ngợi người đàn bà đẹp vào buổi sáng (Danh Ngôn Đức)
Ðàn bà đã xấu
thì không gì xấu xa hơn, nhưng nếu đã tốt thì không gì tốt bằng
(EURIPIDE)
Ðàn bà rất
cay nghiệt với đàn bà ( TENNYSON)
Người đàn bà
được khen ngợi nhiều nhất là người không được người ta nói đến bao giờ ( Danh Ngôn TRUNG HOA)
Ðàn bà lương
thiện mà lại xinh đẹp thì trở nên lương thiện gấp đôi ( P.J. STAHL)
Ðối với đàn
bà, im lặng là đồ trang sức đẹp nhất. ( JEAN JACQUES ROUSSEAU)
Ðàn bà chỉ
tha thứ sau khi trừng phạt xong. ( Bà DE GIRARDIN)
Trong đời
người đàn bà chỉ có hai lần làm cho họ điên lên, đó là khi họ bắt đầu yêu và
khi họ bạc tóc ( Danh Ngôn BA LAN)
Không có người
đàn bà nào già cả. Tất cả phụ nữ ở mọi lứa tuổi, nếu họ yêu mình và họ là người
tốt, thì họ sẽ đem đến cho mình những giây phút tuyệt vờị ( JULES MICHELET)
Phải chọn lựa
giữa hai điều: một là yêu đàn bà, hai là tìm hiểu họ ( CHAMFORT)
Ðàn bà mà im
lặng chính là của trời cho (THÁNH KINH)
Người đàn bà
lương thiện không thể tự an ủi được về những lỗi lầm mà họ đã làm (SACHA GUITRY)
Người đàn bà
có thể đem hạnh phúc đến cho người này và đem tai họa đến cho kẻ khác (Tục ngữ NGA)
Tranh đấu để
chống lại trái tim của người đàn bà khó khăn không thua gì uống hết một biển nước ( RICHARD DE FOURNIVAL)
Trong chuyện
tình yêu, người đàn bà luôn luôn cố tình chịu thua ( PAUL GERALDY)
Ðức tính đầu
tiên và quan trọng nhất của phụ nữ là dịu dàng ( JEAN JACQUES ROUSSEAU)
Người đàn bà
mà không biết trang điểm thì chỉ giống như thửa ruộng khô cằn. ( Tục ngữ ẤN ĐỘ)
Sắc đẹp là tặng
phẩm của tạo hóa đã ban cho người đàn bà, và chính sắc đẹp cũng là vật đầu tiên
mà tạo hóa cướp đi trong đời người đàn bà ( MERE)
Trên đời có
ba thứ nguy hiểm nhất:
-Rượu ngon làm ta mất trí.
-Tiền nhiều thì làm ta bất chính.
-Vợ đẹp thì làm ta đau khổ nhiều nhất.
Vì:
-Rượu ngon khiến ta thích uống.
-Tiền nhiều thường làm mờ át lương trị
-Vợ đẹp thường hay phản bộị
Do đó tốt nhất là nên mất cả bạ
[Jean Paul Sartre]
Những đóa
hoa phụ nữ đều xinh đẹp theo nhiều nét khác nhau. Họ rất đáng yêu. VHLA.
(Từ FB của Viethaitran)
Sưu tầm
Friday, July 14, 2017
Chở gió.
Lục bát của Phương
Tình cờ, bắt gặp..
Lục bát của Phương...
( Viết bởi : Trần Hoài Thư )
Nhân lần
đi Cali cách đây rất lâu, tôi được họa sĩ Nguyễn Đình Thuần tặng bản copy của
thi phẩm Chở Gió của Nguyễn văn Phương.
Không bìa, không gáy, với 60 trang giấy
rời. Nguyễn văn Phương là ai, tôi không biết. Nhưng tôi biết một điều, ông là
thi sĩ, một thi sĩ đúng nghĩa.
Ông đạp xích lô, và làm thơ, và uống rượu. Xích lô, thơ và rượu đã chở gió đi,
để hôm nay, tôi đang mở cửa lòng mình, cho gió lên với những bài lục bát mà tôi
đánh máy lại, và trich ra đây.
Tôi đã làm lại hoàn toàn một tác phẩm mới. Bìa hard cover, và đặc biệt là tranh
bìa thay vì in trên giấy, tôi dùng canvas. Mặt khác, tôi đã thêm vào mấy giòng
đính chánh dưới bài Qua đò tháng chạp. Đây là một bài thơ của Phạm Cao
Hoàng mà nhà xb nhầm lẩn khi sưu tập. Chắc hương hồn của NVP sẽ rất vui vì có
người đính chánh dùm ngay trong tác phẩm mình.
Tôi chỉ thực
hiện một cuốn duy nhất.
Dưới đây là một
số bài lục bát của Phương Xich Lô mà tôi đã đánh máy. Còn khoảng 5, 6 bài
nữa, sẽ bổ túc sau._
LỤC BÁT ĐÊM
KHUYA
Tôi về lặng lẽ đêm khuya
Sông chia mấy nhánh. phố chia mấy đường
Chim kia giờ ngủ trong vườn
Tôi còn mấy bước đoạn trường sắp ngưng
Về nhà lòng hóa vầng trăng
Soi trang giấy: Mặt sông nằm trong veo.
AI HAY ?
Còn tôi với một
nỗi buồn
Lặng nhìn tôi thấy nỗi buồn giống tôi
Cũng là thân xác tả tơi
Cũng là một nỗi rối bời ruột gan
Buồn từ cõi chết bay sang
Tôi là sự sống đang tàn từng giây
Buồn đi buồn đến tôi hay
Ai hay tôi đứng nơi này
giữa đêm ?
TÌM
Tôi đi tìm lửa
trong đêm
Tìm ngọc trong đá
Tìm sen trong bùn
Tìm cao giữa đám thấp lùn
Tìm rồng giữa lũ giun trùng ngơ ngơ
Tôi đi tìm thực trong mơ
Tìm thanh trong tục
Tìm thơ trong đời
Tìm người giữa lũ đười ươi
Tìm tri âm
Giữa tiếng cười lời chê
Tôi đi tìm tỉnh trong mê
Tìm yên lặng
Giữa bốn bề phong ba
Tôi đi tìm Phật trong Ma
Tìm Thánh trong Quỷ
Tìm Ta trong mình…
CHẠNG VẠNG
Chạng vạng đất
Chạng vạng trời
Tình tôi chạng vạng trong thời xa em
Mắt nhìn
Chạng vạng hơi men
Miệng đời chạng vạng
Chê khen tiếng lời
Tuổi tên chạng vạng
Quên rồi
Đường đi chạng vạng
Biết nơi mô về…
GIẾNG
TRONG QUÊ NHÀ
Cây khô
Chờ đợi giọt mưa
Tôi khô
Chờ đợi giọt thơ dịu dàng
Giữa trời đổ nắng chang chang
Đi trong sa mạc dối gian lọc lừa
Quý từ lời nói đơn sơ
Không ma mị
Chẳng đẩy đưa qua về
Đến trong tận tấm lòng quê
Bao giờ cũng giữ lời thề thủy chung
Đã qua sông tận núi cùng
Về bên em
Uống
Giếng trong quê nhà…
GÁNH NƯỚC
Nửa khuya
Gánh nước dưới trăng
Hai thùng
Mơ
Thực
Thăng bằng trên vai
Có trăng
Đêm cũng như ngày
Có thơ
Bể khổ cũng đầy niềm vui.
THANH BÌNH
Ngã người
Trên chiếc xích lô
Lắng nghe
Bao tiếng xô bồ
Vây quanh
Nhìn lên
Một mảng trời xanh
Thấy mình
Còn chút thanh bình
Trong tâm.
CHÌM
Rượu chiều
Uống với tri âm
Men chiều
Như chút hương trầm mới xông
Nghe thơm thơm
một tấm lòng
Vẫn hào phóng
Dẫu ở trong khó nghèo
Khi không giữa cảnh bọt bèo
Bạn là bến
Để ta neo thuyền hồn
Ngày chìm
Sau bóng hoàng hôn
Mình chìm
Sau những dại khôn
Người đời
HẸN
Thôi em !
Tôi đã mệt nhừ
Vầng trăng mười sáu khuyết từ đêm qua
Tôi chừ là bãi Nam Kha
Mọc lên nấm mộ chôn ma Dã Tràng
Bao nhiêu điện ngọc cung vàng
Chỉ còn nét chữ vài hàng trên bia
Thôi em !
Đêm đã vào khuya
Buồn vui đã cạn. Xin chia tay về
Hẹn em mai giữa nương quê...
Thursday, July 6, 2017
Một mình..( nt ) Bây giờ bỏ nhau
( Thụy Vi )
Tôi thường rất
ít khi cãi cọ, nhất là với chồng, cho đến khi nào anh quá đáng, cả hai có thể
có lời qua tiếng lại, có khi sôi nổi, cải tận tình, nhưng sau đó huề, cười, rồi
đâu vào đó. Lạ, lần này, thay vì cải lý đến nơi đến chốn, không hiểu sao tôi thản
nhiên, không thèm nhìn anh, quay ngoắt qua hướng cầu thang đi xuống tầng hầm, đến
dựa người và nín thinh trên chiếc ghế dài, Tôi ngồi đó, ngồi trong im lặng chờ
đợi những cảm xúc thường tình quen thuộc như những dòng nước mắt sẽ lặng thinh
chảy dài trên khuôn mặt xanh xao đang thiếu sức sống, chờ đợi nghe ngóng những ấm
ức giống như những con sóng lớn nhỏ sẽ dồn dập cuộn xoáy phập phồng trong lồng
ngực thiếu hơi, chờ đợi những co thắt buốt nhói làm trái tim sẽ đau thốn đến bật
máu đến rũ liệt.
Tôi chờ đợi,
chờ đợi, ngồi hắt hiu chờ đợi gì tôi không biết trong không gian im ắng của căn
phòng thoáng, ấm, thân mật, ngổn ngang màu sắc. Hồi lâu. Hình như lâu lắm, tôi
ngước mắt, lơ đãng nhìn quanh, ánh mắt tôi lướt chậm rãi trên những bức tranh
sơn dầu đủ loại lớn nhỏ sắp đặt cao thấp đầy nghệ thuật trong ánh sáng chấp chới
trên những vạt cây vừa hồi sinh bên cánh cửa nhỏ. Tự dưng tôi thấy lòng mình nhẹ
đi, được ve vuốt, mềm lại, lâng lâng… bỗng, tôi giựt mình vì nghe tiếng hót reo
vui của con chim lạ, ngóng cổ nhìn ra kịp thấy một bóng vút trong bầu trời đầy
gió.
. Những ngày
sau đó khi chạm mặt với chồng, tôi ngạc nhiên thấy mình thơ thới. Có lẽ khi con
người ta đã vượt qua được cái mức ưu uất thì người ta sẽ không còn thấy phiền nảo
nữa chăng? Nhưng tôi biết rõ anh không còn gì ràng buộc với tôi. Anh không còn
gì cần thiết cho tôi… Vì thế, tôi không cần phải vất vả vẫy vùng từng giờ trong
huyễn tưởng viên mãn tự tin hạnh phúc. Tôi sẽ thoát ra những cẩn trọng dè chừng,
nhẩn nhịn, tha thứ trong những năm tháng chật hẹp mà có lúc nó đã làm tôi gần
ngộp thở. Tôi cũng sẽ không cần phải cố gắng hơn nữa với những gượng gạo vô ích
giống như đóng kịch để làm yên tâm các đứa con đã trưởng thành của mình.
. Ly café còn
ấm để trên bàn là lời xin lỗi của anh trước khi rời nhà. Mỗi buổi sáng anh thường
rời nhà với những lý do hợp lý để mất hút suốt ngày mà tôi không hề biết anh đi
đâu, đến đâu và làm gì? Tôi không uống ly café, đặt nó ở một chỗ dễ thấy – tôi
muốn anh biết, thôi đừng làm những điều này nữa cho tôi.
. Tuy không
nói chuyện, thậm chí cũng không nhìn thấy mắt nhau, nhưng chúng tôi gặp nhau, mỗi
ngày, có khi còn ngồi ăn chung bàn, đùa giỡn đầm ấm với các con. Tôi thấy cư xử
với nhau như vậy đẹp lắm, không cần thiết phải làm khó nhau, khóc lên, ầm ĩ lên,
và nhất định không làm mình xộc xệch đi, xấu đi, hèn đi. Cũng đâu cần ( nếu anh
chưa muốn ) mất công kiếm, tìm những ông bà luật sư, rồi hẹn anh ra đó, làm bộ
đóng kịch, ngồi thẳng lưng mặt lạnh lùng ký xoẹt trên những tờ giấy trước khi cật
lực thật tình bới, tìm, riết róng hàng tỷ những điều vụn vặt, rồi dè bỉu, bào
chửa, đổ vấy lên mình anh hàng trăm thói hư tật xấu.
Chúng ta khi
bước vào đời có trăm đường để chọn. Lúc bế tắc, cùng đường vào ngã rẻ có ngàn lối
lớn nhỏ để đi. Có ai biết ngã nào tốt nhất, phải không ? Tôi mong muốn chọn
cách nào càng tránh những điều gây hư hao hay thương tổn cho anh và giúp mình
vượt ra những câu thúc để n
Một hôm, đứa
con gái dè dặt hỏi tôi “ Mẹ! chuyện gì mà mẹ giận bố ?” Tôi biết người nhà của
tôi sẽ vô cùng ngạc nhiên, vì họ đã quen rồi hình ảnh người đàn bà thanh mảnh
tươm tất, ít bi lụy, giận hờn và không hề muốn quan trọng hoá cuộc đời…. Tôi đắn
đo muốn trả lời với con gái “ Không giận” rành rọt, dứt khoát, hoặc tôi sẽ giải
thích thêm điều gì đó, lẩn quẩn những lý do nhập nhằng của anh và tôi. Dĩ
nhiên, để lên án hoặc bào chữa, chắc chắn tôi sẽ thiên vị, sẽ ăn gian, dành những
điều tốt đẹp nhất về mình. Thôi. Không nói, tôi chọn cách làm thinh và xoay qua
giỡn hớt với thằng cháu ngoại duy nhất vừa tới thăm, và nhớ ra mình hạnh phúc
đó chứ, sao nói đắng!
. Sống với
nhau gần bốn mươi năm. Giai đoạn này anh và tôi đang vào chặng chạy đua khốc liệt
cuối đời để… chết! Bỗng bỏ nhau, rời nhau, tắt ngúm, như người đầu sông kẻ cuối
sông. Bất ngờ đó, có chút lạ hoắc nữa, nhưng thật tình, tới giờ tôi chưa kịp mường
tượng ra sẽ có những chông chênh hụt hẫng gì chờ đợi trước mắt mình, cũng như
tôi không tin, không hình dung ra được những thị phi bàn tán, khen chê sau lưng
mình. Nếu tôi là một nữ lưu lịch thiệp, hấp dẫn, yêu liền, sống thử, ác liệt, nổi
đình nổi đám với nhan sắc nẩy lửa, mê hồn… Thì đó lại là chuyện khác, đó mới là
chuyện để thiên hạ mặc sức bàn tán vẽ vời, nếu không, sao tôi không thản nhiên
!
. Anh và tôi
đã có với nhau thời gian dài khắng khít, đã sống qua những năm tháng nghèo đói
tại quê nhà, rồi tiếp nối những tất bật, chạy đua trong đời sống vội vã của một
thế giới tân tiến với những cố gắng lớn nhỏ, đàng hoàng chu toàn theo kịp nó.
Thời trẻ tuổi chúng ta đã vắt cùng kiệt sức lực của mình, riêng tôi, làm nghề dạy
học nhưng lại đạt quán quân về nấu cơm, nuôi con, giặt, rửa, dọn, mọi thứ trong
ngoài. Bây giờ thêm nhiều tuổi, dư chút thì giờ, quay sang gánh với con một
chút nặng, đỡ với con một chút cực, ghé vai chia với con một chút tình – chăn
giữ mấy đứa cháu, để thấy mình chưa bị đào thải, chưa bị bỏ xó, không ai cần nữa.
Ngoài ra, tôi còn có những đam mê thích thú khác, viết và vẽ là những say mê mới,
là nơi trú ẩn rất riêng tư đầy hoan lạc của tôi. Tôi thích vẽ, vì khi đụng vào
khung vãi, thì những hình ảnh, những hư tưởng cứ miên man quấn quýt thủ thỉ vỗ
về tôi vào miền màu sắc chập chùng lấp đầy khoảng không lẻ loi đổ nát trong
lòng.
Tôi có những
suy nghĩ mà hình như có ông họa sĩ hay người nhạc sĩ nào nó đã nói giùm: Cuộc đời
có những chuyện kể bằng thơ, văn, nhưng cũng có lúc phải vẽ thì mới nói hết những
điều mà mình muốn mang đến cho những người chung quanh.
. Ly thân
không có gì là ghê gớm hết. Cuộc sống như mọi ngày, chỉ là vắng tiếng nói, cười,
cằn nhằn, bời rời của anh và tôi. Vì thế không có cớ gì để tôi cố tình tạo thêm
cơ hội cho anh, để rồi phải trở lại, lập lại những gì vừa buông bỏ, dứt rời thảnh
thơi.
Sẽ có một
ngày, khi anh và tôi đã quên chúng ta từng là vợ chồng, lúc ấy, chúng ta sẽ
quay mặt lại, làm người bạn, ban tặng nhau những điều tử tế mà không đòi hỏi đền
bù cân xứng, tình cảm đó thật là dễ chịu, phải không? Huống chi anh và tôi còn
có một hoài niệm đẹp về một thời tự nguyện, say mê, dâng hiến, một thời hạnh
phúc chói lọi. Một thời như thế có lẽ cũng đủ cho một đời, anh hả.
. Ngôi nhà,
sau những sinh hoạt chung huyên náo tiếng cười giỡn chạy nhảy của trẻ con, thường
im ắng. Bên ngoài, đang có những đợt mưa mau, tiếng mưa rất nhẹ, lướt qua cùng
tiếng gió chạy đuổi rào rào trên những vệt nắng không còn chói gắt như nấn níu,
tiếc nuối một mùa hè qua thật nhanh trong thành phố thường se lạnh quanh năm.
Tôi thủng thẳng đi pha cho mình ly trà rồi say sưa nhìn ngắm cảnh vật loang
loáng qua khung cửa. Hốt nhiên, tôi đi vội vào phòng, lôi ra khung vải, đặt lên
giá và loay hoay nôn nao với những nhát màu đầu tiên. Thế rồi màu này kêu réo
màu kia, chắc chắn đêm nay tôi lại mất ngủ.