Monday, October 8, 2018


                           D Khúc 
                           Nhạc sĩ : Nguyễn Mỹ Ca
                           Ca sĩ: Duy Trác


Đàn ai lên cung oán ( tang tình) gieo hờn
Đàn ai ngân theo gió ( xế xang) gieo buồn..

Ngày xưa mẹ hay hát bài Dạ khúc...
Tôi còn đang tuổi nhỏ, khoảng 12,13 tuổi gì đó. Nhà mới chỉ có 6 anh chị em. Tôi là trai, thứ hai. Coi như con trai trưởng
Mẹ có mấy cửa tiệm. Gạo nước muối mắm. Vật dụng xây cất, xi măng gạch cát, tôn ngói đủ thứ
Nên hàng ngày rất bận rộn. Trưa đi học về, trời nắng chang chang cũng đẩy xe ba gác chở gạch hoặc xi măng, cát đi giao cho khách. Hoặc "bắt tay" khiêng gạo lên xe Lambro. Những buổi chiều rảnh thì ôm bộ khuôn ra đóng gạch bloc
Đi chợ nấu cơm có bà bá Năm. Chị của mẹ phụ giúp, cho nên rửa chén và dọn dẹp nhà cửa tôi phải lo. Vì bá cũng bận rộn coi tiệm với mẹ.
Lúc rửa chén bát, quét nhà tất nhiên đôi khi không qua khỏi mắt mẹ. Rửa bát phải rửa cái trôn bát, không thì mỡ nó đóng két ở dưới kìa! Quét nhà khom cái lưng xuống, đứng sòng sõng thế kia làm sao quét sạch được. Chiều nay đi đến nhà bà... lấy tiền hàng cho mẹ
Nói tóm lại là tôi quay như chong chóng hết việc này đến việc kia. Từ trưa đến chiều tối lúc nào cũng có "công tác". Vẫn còn nhớ đến giờ, là một hôm có con rắn Cạp Nong bên ngoài đường chui vào nhà lẩn dưới sạp gạo. Tôi phải ngủ thường trực mấy đêm trong khu nhà chứa gạo để rình. May mà cũng đập chết được nó.
Nghiệm ra rằng khi tuổi nhỏ phải làm đủ thứ chuyện trên đời như vậy, tâm tính trở nên cần mẫn chịu khó, và chuyện gì cũng có thể mày mò làm được. Những lúc hạnh phúc nhất trong đời tôi là ngồi đánh cờ tướng với mẹ. Tôi biết đánh cờ tướng là do mẹ chỉ. Bàn cờ tướng là một cái ngăn kéo bàn ăn lật sấp lại. Tôi vẽ bàn cờ lên trên. Tôi ngồi dưới đất, mẹ nằm trên giường, khi đi quân mẹ mới đưa tay xuống đẩy quân cờ. Những lúc đánh cờ như vậy cũng rất hiếm hoi, vì mẹ bận suốt ngày với công việc và khách hàng. Sức khoẻ mẹ cũng không tốt mấy vì bệnh tim. Lúc nào nghỉ là mẹ vào giường nằm.
Tôi thường xuyên chạy đi hốt thuốc Bắc cho mẹ. Và mua thuốc trợ tim Coramine.
Những năm cuối gần mẹ, từ 84 đến 89. Tôi cũng vẫn ngồi dưới sàn nhà nói chuyện với mẹ. Mẹ nằm trên giường, vuốt tóc tôi. Mẹ thương con lắm.
-Con cũng thương mẹ lắm. Mẹ ơi.
Ngày xưa mẹ hay hát:
Đàn ai lên cung oán (tang tình) gieo hờn.
Đàn ai ngân theo gió (xế xang) gieo buồn...

(Từ khoivietnguyen. blogspot.com)

No comments:

Post a Comment