Monday, May 25, 2020


                      Tiểu Quyên & Duy Quang ( 5/2020)


Con yêu thương của bố má.

Hôm nay sinh nhật con. 
Mỗi năm khi đến ngày nầy, má nhớ lại nhiều thứ và càng nhớ lại càng thương con xiết bao. 
Thương con gầy gò nhỏ bé lẫn đẫm theo má từ những vùng kinh tế mới. Bữa cơm bobo độn khoai mì khô, mít non luộc cho đỡ cơn đói. Thương con và em bé bỏng trong căn nhà lợp tranh toang hoác, mái lá không đủ che mưa che nắng, đêm ngủ con có thể đếm những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời rộng kia. 
Thương con áo mặc không đủ ấm, ăn không đủ no. Với quyển vở cặp nách, đôi dép mòn, con lội qua hàng ngọn đồi để đến lớp học. Những ngày mưa, mái dột, con về nhà quần áo ướt nhem run lẩy bẩy. Suốt thời tuổi nhỏ, con theo má từ trường này đến trường khác.
Có nỗi kh nào mà mẹ con mình chưa từng trải qua ? 
Có những trường dùng tạm phòng học cũ làm nơi ở tập thể tuy khá hơn một chút, đỡ mưa đỡ nắng, nhưng mẹ con mình đói triền miên. Gạo, đường phát theo tiêu chuẩn, lương giáo viên chỉ sống đủ hai tuần nên tuổi nhỏ của con, chưa bao giờ có được một bữa cơm tươm tất như bao đứa trẻ cùng lứa.
Điều mẹ con mình thiệt thòi nhất là không có bố để nương tựa. Nếu có bố ở nhà, con đâu phải vào rừng nhặt từng cây củi chà về nấu cơm, đâu đến nỗi háo hức chờ cơm hẩm chín chỉ với chén nước tương và rau dền luộc ..
Bố ở tù còn khổ gấp trăm nghìn lần hai mẹ con mình, nên tuy thiếu thốn khổ cực, con không hề so sánh bạn bè cùng lứa có cha có mẹ, có áo đẹp mà tủi thân. Con biết , mình nghèo, và con, dù ít tuổi cũng biết vì sao đời sống của chúng ta khốn nạn, cùng cực đến như vậy.
Má không muốn viết thêm về những khoảng đời cơ cực mà con đã trải qua cùng má. Nó luôn  mang đến trong lòng má, nỗi ray rức của người làm mẹ không mang lại cho con một tuổi thơ hồn nhiên trong trẻo, dù chỉ là khoảng khắc.

Con gái yêu thương của má.
Điều an ủi và cũng là điều vui mừng nhất cho bố má là con có một gia đình hạnh phúc. Con có một người chồng tốt và hai đứa con xinh  đẹp, ngoan ngoãn.
Đó chính là ân sủng của Thượng đế đã bù đắp cho con những gì mà con đã từng trải qua thời tuổi nhỏ trăm bề thiếu thốn. 
Và má, má cũng luôn cám ơn Thiên Chúa đã mang con đến với gia đình mình. Chúa đã ban tặng cho con một trái tim nhân hậu ấm áp, biết yêu thương và lo lắng cho bố má và các em, cho hết thẩy mọi người xung quanh.
Cuộc đời của bố má, không còn gì ao ước thêm nữa khi đã có con.

Cám ơn con gái yêu dấu của bố má.
Yêu con.

                               Gia đình nhỏ của con.( 5/2020)

No comments:

Post a Comment