Gửi gió cho mây ngàn bay..
Nhạc : Đoàn Chuẩn & Từ Linh
Ca sĩ : Lệ Thu
Khi đất trời mang hơi hướm mùa thu , và lác đác đâu đó vài chiếc lá vàng rơi
trong thinh
không lặng lẽ , tôi lại thích nghe những bài hát mùa thu của Đoàn Chuẩn ..
Đoạn
đường dù ngắn hay dài , cũng mang lại trong tôi những bâng khuâng dịu dàng như
mầu nắng ngoài kia , một chút ngọt ngào của mật ong , một chút óng ả lung linh
chới với như muốn níu ngọn nắng chiều sắp chập choạng vào không gian quạnh quẽ.
Và gió hình
như cũng mang theo chút man mác hơi thu.
Tôi yêu mùa
thu của Đoàn Chuẩn cũng như yêu những mối tình thu thơ ngây của thời
mới lớn. " Mùa thu của trời xanh , của những tà áo xanh , những lá
thư tình mầu xanh , của gió lộng mây ngàn " ( trích từ Trường Kỳ )
Từ những bài
hát mùa thu ,tôi thường nhớ về mối
tình của chị và anh . Căn nhà khuất trong hẽm nhỏ đường Nguyễn Thiện
Thuật , ở khoảng sân thường chan hoà nắng , chị ngồi bó gối bên thềm mắt mơ
màng khi nghe anh đàn và hát .
Chị ngồi dựa
vào vai anh .
Nắng tắm trên
mái tóc chị mượt mà bóng bẩy thơm thoang thoảng mùi hoa sứ , hoa dừa .
Vài nhánh tóc mơn man trên vai áo lính .
Một bức tranh
thơm xhan chứa tình đầu .
Tôi ngưỡng mộ
mối tình vừa lãng nạm vừa ngọt ngào của anh và chị . Và mỗi bài anh hát luôn
mang lại trong tôi những cảm xúc ngậm ngùi mà tôi đã nhiều lần ao ước được sống
lại khoảng khắc
đó, bởi khi người ta yêu nhau bằng trái tim thật thà , không so đo tính toán ,khi tình yêu trong veo như bầu trời xanh lơ kia ngan ngát hơi thu thì còn gì
thơ mộng , tuyệt vời để ao ước hơn nữa ?
Gửi gió cho
mây ngàn bay
Gửi thêm ánh
trăng
Mầu xanh ái
ân ..
Về đôi mắt
như hồ thu ..
Nhưng cuộc
tình đẹp đẽ đó , cũng như bao mối tình trong thời chiến Chiến tranh đưa anh dần
xa và những mùa thu cũng dần lụi tàn theo khắc khoải .
Sự chọn lựa
nào cũng thầm lặng đau đớn như khi bài hát khi rơi vào những notes nhạc cuối
cùng . Nó tan loãng , cam chịu , chìm lỉm ...
Anh có còn giữ
lại những cánh hoa khô lẫn trong muôn nghìn trang sách thời gian ? Bởi, kỉ
niệm sẽ vẫn nằm đâu đó , có thể ngủ yên , có thể cựa mình khi ta lần giở lại để
dù, đôi lúc nuối tiếc khi ta đã đánh mất những khoảng khắc đẹp đẽ của hạnh
phúc , khi ta ra khỏi đời nhau từ những mùa thu năm cũ ..Xa nhau nhưng
không hề trách cứ về nhau ..
Chỉ là một chút xót xa , một chút ray rức ..
Như ngày nào
, anh đã hát..
Thấy nuối tiếc
nhiều
Thuyền đã
sang bờ
Người về thôi
đã về chiều mà lòng luyến còn nhiều
Đập gương xưa
tìm bóng ..
Thôi em , tiếc
mà chi ...
Ử , thì tiếc
mà chi . Bởi những mùa thu cuối đời , mãi mãi chỉ còn là kỷ niệm ..
No comments:
Post a Comment