Lá biếc ( ảnh Khôi Việt )
Rồi...mùa qua,.
Chẳng còn bao
nhiêu lần, nơi, em đón anh
Con đường hun
hút xa nằm nghe ráng chiều
Hàng cây cuối
mùa khoe nõn lá tươi xanh
Còn bao nhiêu
ngày mắt dõi theo bụi mờ cuối phố ?
Còn bao nhiêu
ngày gửi nỗi nhớ mông lung
Và nhịp tim bồi
hồi theo nhịp thở
Đời sống quá
buồn phải không anh, ôi buồn lắm
Ta còn bao
nhiêu ngày ngồi đếm những ước mơ ?
Mỗi ngày qua
, thời gian như ngắn lại
Như nhựa khô
quay quắt vỏ sần sùi
Như con đường
sáng nay, chân chồn gối mỏi
Nhìn con dốc
dài, nghe quá ngậm ngùi
Đôi khi, anh
ạ, em ước gì thời gian quay lại
Một khoảng khắc
thôi anh . Chỉ một khoảng khắc thôi
Để em một
mình bên thềm nhà cũ
Để nhấp mầu nắng
kia trên mắt trên môi ..
Ô không, nếu có thể, xin thêm một phút nữa
Ngày Sài gòn
lụa mỏng nắng lung linh
Anh và em và
con đường hò hẹn
Những con đường
theo suốt một bình minh ..
Anh ạ .. còn
bao nhiêu lần trong đời em đón anh lần nữa ?
Ngày mùa thu, khu vườn mùa đông
Có chút bùi ngùi dường như ngấn lệ
Bao nhiêu lần, anh, mùa tan theo hư không ..
( Nhật Ng.)
No comments:
Post a Comment