Tuesday, September 18, 2018



                                             my poor baby.


Tội nghiệp nó quá, cái con hamster ấy. 
Hồi thằng con lớn mang nó về nhà, cu cậu đâu chừng hai tháng tuổi. Lông xám mượt mềm mại, đôi mắt ranh mãnh đen lay láy như hột nhãn. Nó hiếu động, chạy vòng vòng trong cái lồng xanh tím với mùi gỗ lót thơm phức.  Ban ngày ngủ như chết, ban đêm, với bốn chân chuột bé xíu cu cậu miệt mài chạy trong cái vòng tròn rào rào như mưa. Không thể ngủ với tiếng động suốt đêm đó, cu cậu được dời ra phòng sau. Tha hồ nhé.
Khi đã bắt đầu quen nơi quen chỗ, mỗi lần mở lồng bỏ thức ăn, cu cậu nhảy nhót chồm chồm và hí hửng coi như mấy ngón tay của tôi là đồ chơi mới. Cu cậu hoan hỉ gậm nhấm, hí hửng đưa mấy sợi râu với cái mỏ chuột cạ liên hồi vào tay tôi.
 Dễ yêu làm sao !!
Có lẽ nó là loại hamster Roborovski  vì loại nầy vốn dạn dĩ và thân thiện với con người .
Cu cậu thường chui vào ổ ngủ cả ngày, mỗi khi tôi gọi, cu cậu giật mình mắt nhắm mắt mở, lảo đảo như say rượu, chân nam đá chân đông ngã nghiêng, té nháo nhào và đưa  hai chân trước ốm nhom bám vào thành cửa hộp, mắt ngó nghiêng như dò hỏi. Đôi khi, có lẽ phiền vì bị phá giấc ngủ,  cu cậu chui sâu hơn vào lớp gỗ mùn, giả lơ giả điếc . 
Có nhiều loại hamster nhập vào Mỹ từ năm 1938, đời sống của chúng chỉ kéo dài từ 2 đến 3 năm. Hamster  bị mù mầu, mắt không thể nhìn xa  nhưng có thể ngửi phân biệt mùi nhờ khứu giác .
Vậy là nó đã về nhà tôi hơn 3 năm rồi cơ đấy .
Hơn ba năm .. 
Suốt một tuần nay, cu cậu đi đứng chậm chạp, chân quàng xiên bắt gió.Từ tháng trước, đám lông xám mềm mại đã rụng dần trơ mảng lưng khô đo đỏ. Nó không còn mừng rỡ mỗi khi tôi gọi và mắt hấp háy như người già ..Nó quắt queo nhỏ xíu như cái trứng gà size small , chẳng hiểu thịt xương rút đi đâu hết.
Nó không còn sức để leo lên tầng cao hơn, ngủ li bì và không màng đến cái chén đựng thức ăn ưa thích nữa . 
Thời gian của nó đã đến gần rồi
Thằng Út,  mỗi ngày trước khi đi làm, bỏ nó trong lòng bàn tay. Nó chẳng buồn cựa quậy nữa, tròng mắt vẫn đen nhưng có lẽ đang mờ dần . 
Tội quá !!!
Anh nói với thằng lớn “ từ đây về sau, con đừng mang con gì về nhà nữa nghe con. Thấy nó chết dần mà thương quá !”
Thằng út “ má à, khi nào nó chết cho con ôm nó nghe má “

Nó chỉ là con chuột bé xíu thôi mà, chỉ là con chuột thôi, cớ sao mắt mũi mình bỗng dưng cay như vừa  hít nguyên một lọ tiêu đổ tung toé !!

No comments:

Post a Comment