Thơ Đức Phổ :
Mùa tình xin kịp gặt ( 2002)
Tóc lá buồn
( thơ Đức Phổ)
Ta đợi em, dưới
gốc thông già
bóng lá không
đủ hồn râm mát
người lại,
người qua vô cùng tất bật
hồn bỗng già
theo gốc thông kia.
Ta đợi em, ước
chừng quên tuổi
quên tháng
ngày, năm mới, xuân sang
(giữa trùng
vây thăng trầm, dong ruỗi
mơ màng nghe
suối nhớ trào dâng)
Ta đợi em,
ngày nắng tắt nhanh
đêm hiu hắt
khêu sầu giăng mắt
không bị gây,
cũng thành hành khất
bên xó đời
tuyết mọc đầu xanh.
Ta đợi em,
huyết chảy thành băng
đơn hàn lắm.
Đơn hàn vô kể
suối mắt tuôn
sông tràn biển. Lệ
sóng ân tình
trăm đấu chẳng vừa đong.
Ta đợi em,
khuyết mấy khuôn rằm
hồn ngập lụt
giữa trời quang mây tạnh
xuân phơi phới
mà trái tim cóng lạnh
cánh môi tình
quá đỗi xa xăm.
đồng chim gặt
bao mùa, quê cũ
em tươi rói.
Ta, bốn mùa cù rũ
t óc lá buồn. Đời chóng sang thu.
.
Đức Phổ
Đã in:
Một Chỗ Về.( Thi tập) Sông Thu xuất bản 2000
Mùa tình, xin kịp gặt ( Thi tập)Văn xuất bản 2002
S
No comments:
Post a Comment