Chị nói , khi chị trở về căn nhà quạnh hiu trên đồi , khi bàn chân bước qua bậc thềm cỏ lún phún xanh, chị lại nhớ khu vườn nhỏ sau nhà tôi ..
Khu vườn nhỏ, mỗi sớm, chị với ly cà phê .. tha thẩn thăm từng cánh hoa mỏng manh, từng búp
non ngái ngủ còn nuối tiếc ngậm hạt sương đêm .
Mùa thu, hoa cúc nở tràn trề chan chứa theo vạt nắng, hoa pense tím, vàng lẫn những chùm cỏ dại đong đưa theo gió như một bức tranh với những vệt mầu thiên nhiên óng ả mà chị gọi tên “ Bức tranh của hạnh phúc “
Và có lẽ khi trở về nơi chốn cũ, chị đã vô tình mang theo một mảng nắng hạnh phúc, chắc vậy, nên qua những ngày đông tuyết, khu vườn nhỏ sau nhà, giờ, chỉ còn thấp thoáng đâu đó, một chút mùa thu sót lại ..
Hy vọng, khi
chị về đây lần nữa, những đoá hoa sẽ theo mùa, hớn hở hồi sinh ..
No comments:
Post a Comment