Monday, February 12, 2018


                              Ly rượu mừng ( 1952)
                              Nhạc sĩ Phạm Đình Chương
                              Ban hợp ca Thăng Long.


Những ngày tháng cũ

Anh ..
Vậy là một năm cũ sắp qua và mùa xuân đang từng bước chạm kh, thật gần.
Sài gòn những ngày cuối năm se se lạnh, nắng sớm rực rỡ hơn và buổi chiều, khi những ngọn đèn đường chen lấn theo dòng xe cộ , không gian như khoác thêm một tà áo lụa mỏng . 

Em đi qua những con đường trong thành phố
Nắng gối đầu , ngủ trên cao vòm lá mướt xanh ..
Những vòng xe nhè nhẹ loanh quanh
Mùa xuân ..
Ngày cũng như đêm , thành phố rất dễ thương ..
Xao xuyến quá , hàng cây thơm áo mới ..
Và mùa xuân vừa chật khít những con đường ...

Đường phố như chộn rộn tất bật hơn . Chưa Tết mà không gian đã tràn ngập niềm vui . Và rộn ràng hơn nữa, đi ở đâu, đứng ở chỗ nào cũng nghe âm thanh náo nức của Ly rượu mừng. Những âm thanh thánh thót gieo vào trong tâm hồn của người nghe những cảm xúc bất tận khó tả . Có ai đó, em không nhớ tên , gọi Ly Rượu mừng là Xuân khúc “ kinh điển “ trong gia tài âm nhạc Việt . Cách dùng chữ rườm cầu kỳ, và vô nghĩa quá, em, chỉ thấy đơn giản , đó là bài hát của hy vọng , của khát khao hạnh phúc mà từng lời từng câu rất gần gũi với tâm hồn bình dị , trong sáng của tất cả mọi người . 
Có những giây phút bất ngờ thiêng liêng nào đó , tâm hồn người nhạc sĩ bất chợt hoà nhập vào đất trời , nghe được hơi thở của đất , sự chuyển mình của mùa xuân và bắt được những giai điệu huyền bí của vạn vật thổi linh hồn vào từng câu , từng chữ để bài hát, tự nó, vĩnh cửu với thời gian, và khi nó được cất lên, những âm thanh rộn rã tràn ngập chan chứa vào lòng người, mang lại cho đời sống bát ngát niềm vui và những chồi non nở mầm cây hy vọng.
Như khi ta nghe Silent Night ,có phải ta chợt bắt gặp nỗi xao xuyến như giòng suối tràn trề, tinh khiết đưa tâm hồn ta bay bổng . 
Không ai có thể giải thích điều kỳ diệu đó, chỉ biết rằng, chúng ta như nghe được hơi thở liên lạc giữa con người và Thượng đế , giữa trời đất và vũ trụ. Nó làm cho tâm hồn ta thánh thiện hơn, thanh thoát hơn như  sẵn lòng rửa sạch bụi bặm trần gian để toàn tâm toàn ý hướng về Thiên Chúa ..
Và cho đến hàng trăm năm sau bài hát khi cất lên dù bất cứ ở đâu, có phải, ta vẫn mang nguyên vẹn cảm giác kỳ diệu ấy ?
Ly rượu mừng của nhạc sĩ Phạm Đình Chương khi hát lên vào những ngày xuân bao giờ cũng mang đến cho chúng ta một cảm giác thật lạ lùng. Nó, những âm thanh ấy báo hiệu xuân đã về trong chứa chan hạnh phúc. Những khoảng khắc đẹp đẽ của thanh bình, của một miền Nam tự do dù lúc ấy ..” mẹ già mắt lệ nhoà mong ngóng con về , chúc người chiến sĩ lên đàng , chiến đấu công thành , mừng người vì nước quên thân mình.."

Có phải Thượng đế đã khải huyền cho ông điều kỳ diệu ấy ?
“ Ước mơ hạnh phúc nơi nơi
Xuân thanh bình đang phơi phới “

Ai lại không khát khao thanh bình thật sự về trên khắp quê hương mình . Ước mơ một ngày nào , ngoài kia, chiến trường im tiếng súng . 
Những ước mơ thật giản dị , phải không anh , như em và anh , mình chỉ ao ước có một chỗ ngồi êm ái bên nhau , một nơi chốn bình yên để chúng ta có thể làm lại từ đầu sau hoang tàn đổ nát của chiến tranh .. 
Và niềm khao khát đó , niềm hy vọng đó qua những chuỗi âm thanh kỳ diệu kia , qua bàn tay tài tình của người nhạc sĩ tài hoa , đã mang Ly rượu mừng đến từng mọi nhà , mang những lời chúc yêu thương cho mẹ, cho chị, cho anh , những lời chúc mùa xuân ngọt ngào vĩnh cửu ..
'Mùa xuân nâng chén ta chúc nơi nơi ..”
Mùa Xuân đã thật sự đến tận từng ngõ ngách , từng nhà , từng nhà trong thành phố rồi đó anh ..

Anh có nhớ ngày xưa em viết thư cho anh "Có lẽ đầu năm em sẽ lên đơn vị với anh . Lính có ăn tết không anh ? Em thiệt muốn nhìn , muốn thấy . .."

No comments:

Post a Comment