dấu xưa( ảnh Khôi Việt)
Cổ tích. Lần
về.
Lần tôi
về chốn cũ
Cổ tích buồn
hơn xưa
Lá khô vàng ủ
rủ
Bên thềm
cỏ lưa thưa
Thời
gian
nhòa vết mực
Sương pha mờ
hơi người
Ngọn cỏ nào bứt
rứt
Ký ức
nào
chưa nguôi
Tìm nhớ
trong sợi nắng
Tìm
thương
trong sợi mưa
Chút tình tôi
xa vắng
Vá víu ngọn
ngành xưa
Không lần
về chốn cũ
Cổ tích
mờ dấu xưa
Khu vườn
trong huyền thoại
Đã chìm
vào cơn mưa
..
Môi nào
vừa chạm phớt
Phiến lá sầu
chơi vơi
Ký ức nào rơi
rớt
Lả tả
ngày rụng rơi
Em trăm năm
có lẻ
Rót
tình
trôi mênh
mông
Tôi một đời
quạnh quẽ
Hư không tay
bế bồng
Em trăm năm
xa biệt
Em nghìn năm
mù tăm
Cổ tích
gầy như lá
Tình
tôi
gầy lặng câm
Bàn tay
em phù phép
Rừng
xưa
không lối về
Như con sâu
trốn lá
Tìm tôi giữa
bộn bề
Khi em
về chốn cũ
Mở tay ngó
ngày xưa
Trong những
đường gân đỏ
Giữ dùm tôi
giọt mưa
Mưa
không làm em
khóc
Dễ chi làm em
buồn
Chỉ là tôi,
Chỉ là tôi
dại khờ .
( thơ Nhật. Ng.)
No comments:
Post a Comment