Gọi tên bốn mùa
Nhạc : Trịnh Công Sơn
Thực hiện : Trang Thanh Trúc
Trình bày : Hữu Việt
Em đứng lên gọi mưa vào hạ
từng cơn mưa, từng cơn mưa, từng cơn mưa
mưa thì thầm dưới chân ngà
Em đứng lên mùa thu tàn tạ
hàng cây khô, cành bơ vơ
hàng cây đưa em đi về
giọt nắng nhấp nhô
Em đứng lên mùa đông nhạt nhòa
từng đêm mưa từng đêm mưa
từng đêm mưa mưa lạnh từng ngón sương mù
Em đứng lên mùa xuân vừa mở
nụ xuân xanh cành thênh thang
chim về vào ngày tuổi em trên cành bão bùng
Rồi mùa xuân không về
mùa thu cũng ra đi
mùa đông vời vợi
mùa hạ khói mây
Rồi từ nay em gọi
tình yêu dấu chim bay
gọi thân hao gầy
gọi buồn ngất ngây
Ôi tóc em dài đêm thần thoại
vùng tương lai chợt xa xôi
tuổi xuân ơi
sao lạnh giòng máu trong người
Nghe xót xa hằn lên tuổi trời
Trẻ thơ ơi trẻ thơ ơi
tin buồn từ ngày mẹ cho mang nặng kiếp người.
Mỗi lời ca trong nhạc Trịnh Công sơn là mỗi câu thơ tuyệt diệu về tình yêu. Chữ nghĩa trong thơ của ông óng ả như giòng suối, thanh thoát như khu rừng cây thầm thì gió, chỉ róc rách giòng suối rón rén khẽ, Mỗi chữ, mỗi câu gợi lên âm thanh, hình ảnh đời sống dịu dàng , đẹp đẽ, một nơi chốn mà tình yêu là cõi thiên đường, cõi hạnh phúc, dù xa lìa nhau.
Gọi tên Bốn mùa ..Mùa xuân vừa mở ( tuyệt quá, khi ông dùng chữ nầy ) mùa hạ khói mây , mùa thu tàn tạ, mùa đông nhạt nhoà..Mỗi mùa đến và đi, rồi tình yêu cũng theo mùa, theo dấu chim bay..
Người nữ trong nhạc TCS thật mềm mại mà cũng thật dữ dội..Em đứng lên gọi mưa vào hạ ( dễ sợ ), và mỗi mùa, theo em, đất trời kia cũng thay đổi, như trái tim em, như em..
Ôi, yêu quá bốn mùa ..yêu quá ngôn ngữ trong nhạc tình của TCS..Ngôn ngữ đẹp đẽ như tấm áo mây trời trong suốt,lạ lùng, phủ xuống trần gian những mảng mật ngọt tình yêu, những cuộc tình chỉ có trong khao khát. Nhớ nhung.
No comments:
Post a Comment