Thương quá đi nè.
Mấy cây mướp đắng, mướp hương , bầu bí...
Năm nay tôi không cắc củm như năm ngoái, phơi nắng, ngâm hạt qua đêm, ương từng hột giống vào cup đất. Tưới mỗi ngày và mỗi ngày, săm soi chờ hột nứt kẽ non. Cây sống, cây hấp hối, có cây mọc ốm nhom như trẻ con thiếu sữa.
Năm nay, tôi phủ phàng ném hột ra đất, chẳng hàng chẳng lối, cào sơ sịa lớp đất trồng hoa, cũng chẳng buồn phân biệt thì là, ngò, hành , ớt ..và vô tình thì thôi, chẳng buồn ngó tới.
Vậy mà..Trời đất thiên địa ơi, mới vài ngày mà cây con mọc lềnh khênh, nó tất bật giành dân lấn đất, cây nọ thúc cây kia, đứa nọ húc vai đứa kia,
thậm chí còn đè cổ,ưỡn ngực, chen nhau hớp khí trời.
Lớn, nhỏ, ngó sơ sơ phát..hết hồn.
Gọi anh ra coi, anh khen " Em mát tay thiệt "
"Em phải nhổ bớt những cây nhỏ, yếu và chỉ giữ lại vài cây khỏe thôi"
Chỉ giữ vài cây ? Thiệt hay giỡn đây ? Nỡ lòng nào nhổ nó đi khi nó vui vẻ góp mặt với đời sống và hăm hở mang trái ngọt cây lành đến cho mình ? sao mà nỡ lòng kia chứ ?
Cái vụ nầy chắc phải nhờ bàn tay ..lạnh lùng của anh, mà chắc lúc ấy,tôi chỉ xớ
rớ đâu đó, không nỡ nhìn,
từng cây con bị bứt lìa khỏi mặt đất.
Mỗi mùa trồng rau, cũng vô vàn triền miên nhức nhối . Như năm trước, bầu, bí, mướp lủ khủ, đến mùa đậu trái, ăn không kịp và hái cũng không có chỗ để dành. Từng trái mướp xanh lủng lẳng trên giàn, bầu lông tơ mịn, rờ tay mát rượi, bí đao như lũ heo con nằm bò lổn ngổn. Mướp đắng trái chi chít , nhìn mỏi cổ và hoa cả mắt, hái chậm, trái chín nở xòe bung ruột, miệng há to từng cánh rực đỏ như hoa rừng. Mướp hương mới đó mà thoắt vụt lớn, chỉ vài ngày quên không nhìn , eo ơi, quả nào quả nấy to hơn bắp tay lực sĩ..Rồi làm gì với nó ? Tụi nhỏ chỉ à ới vài gắp rau, bầu nấu canh tôm khô, mướp hương xào miến ,bí đao, mướp đắng nhồi thịt, xào với trứng..nửa ăn nửa đổ..Rồi còn phải gọi phone năn nỉ bạn bè ăn dùm, mà phải mang tới tận nhà cơ..Chỉ tìm danh sách người nhận dùm mớ rau đó cũng phát nhức đầu..Năm nào cũng vậy, mà năm nào cũng ham hố, cái tính tham lam không chừa.( ! )
Năm nay, tình hình còn thê thảm hơn vì tụi nhỏ mau lớn quá, và không còn chỗ nào để trồng nữa..
Buổi sớm ra vườn, thăm từng chậu hoa,ngắt những cánh hoa tàn và khươi nhẹ mầm hoa ra phía ánh sáng, chờ đón mặt trời, thăm từng cây bầu ,bí ,mướp Nhìn nó lớn hàng ngày theo những kẽ lá nứt chồi non.
Những nụ hân hoan nở nhánh thắp đầy tim tôi.
Tháng ba. Buổi sớm.
Ngày trỗi lên và,trong tôi bắt đầu những khúc nhạc vui.
No comments:
Post a Comment