Ngủ đi con
Mẹ gửi theo con những giọt lệ
Và trái tim tan nát đớn đau
Mẹ gửi theo con vòng tay ấm
Con ơi. Đời nầy ta đã lìa nhau
Mẹ nhìn bước chân con bỏ lại
Chỗ nầy, ngày nầy, tuần trước...còn đây
Con cười nói , hồn nhiên bên mẹ
Còn ước mơ xanh rực rỡ như mây.
Con như đóa hoa tỏa hương tươi thắm
Mang hạnh phúc ngọt ngào cho Ba mẹ một đời vui
Mang tiếng cười thắp chan hòa nắng
Con ơi. Đau đớn nầy sẽ theo ba mẹ mãi không nguôi
Ba Mẹ sẽ sống ra sao khi con không còn nữa
Căn nhà quạnh hiu, đã vắng tiếng con cười
Và chỗ ngồi mỗi ngày cùng ba mẹ, cùng em
Làm sao lấp đầy, làm sao vơi nhớ được , con ơi.
Vy. Con ơi. Tiễn con đi trái tim già tan nát
Ba mẹ biết làm sao, ôi, sẽ sống làm sao
Để nghe lại, từ con tiếng nói cười ngày đó
Vy, con ơi. Mẹ yêu thương con xiết bao.
Gửi theo con sáng nay, muôn ngàn giọt lệ
Và ngàn triệu lần nỗi nhớ thương con
Gửi theo con tấm lòng Ba mẹ
Và hơi ấm vòng tay chan chứa giấc ngủ ngoan.
Hãy ngủ đi con, thanh thản bình yên
Như xưa mẹ ru con ngủ giấc ngoan hiền
Hãy cho Mẹ ôm con như những ngày xưa gần gũi
Vì trong trái tim mẹ bây giờ
Là đau, là nhớ vô biên.
Ngủ đi con.Vy yêu của Mẹ
Chỉ là một chuyến xa nhà
Chỉ là một cuộc rong chơi
Và Ba Mẹ vẫn có con, như trong đời vốn sẵn.
Ngủ đi con...
Thứ bảy..9 tháng 1 2016
Anh Rạng& Kim Nhung thương yêu
Xin cho NT được chia xẻ cùng anh và Nhung nỗi mất mát quá lớn, quá đau đớn đến trong cuộc sống của Anh và Nhung, cả đời nầy không bao giờ có thể nguôi ngoai, ngay cả khi ta bước ra khỏi đời sống nầy.
Bài thơ " Ngủ đi con ", NT viết thay nỗi lòng của Anh và Nhung , nỗi lòng của Cha mẹ đã bị bứt lìa phần máu thịt của mình, như một chia xẻ thầm lặng mà sự mất mát của Anh và Nhung dường như cũng chính là nỗi đau của mình.
Hôm qua, sợ khi đọc, Nhung sẽ khóc nên NT giữ lại, để dành trong blog của mình..
Nhung. Hãy coi như Vy đã bình yên trong giấc ngủ ngoan, một giấc ngủ không mộng mị, không còn lo lắng bởi đời thường để khi thức dậy, Vy của Anh , của Nhung sẽ bơi lượn trong cõi trời thênh thang hạnh phúc.
Hãy nghĩ như vậy mà tiếp tục đứng dậy, bước tới trong cuộc sống còn lại của mình nghe Nhung.
No comments:
Post a Comment