Chợt nghĩ về Anh
Nếu em là nhà thơ,
Em sẽ mang anh vào nỗi nhớ,
đặt tên: Tình Yêu.
Gom hết nắng, gió lao xao
Thở theo nhau bốn mùa sương khói.
Nếu em là nhạc sĩ
Em sẽ mang anh vào mỗi note thăng,nốt giáng
Theo cung bậc trầm bổng
Và những âm thanh rộn rã kia
Sẽ quấn quit không rời mỗi bước anh đi
Nếu em là họa sĩ
Em sẽ nhốt anh trong căn phòng nhỏ bé
Căn phòng hướng về mặt trời
Có rèm cửa sổ viền xanh
Có bụi hồng nhung
Sớm chiều nở hoa thơm ngát.
Nếu em là nhà văn
Ở mỗi chấm câu, mỗi dấu phẩy
Em gửi theo những lời yêu thương
Lời ngọt tình miên man
Lời tình nhân nồng nàn
Và sẽ kết bằng dấu……
Không chạm tận cùng.
Nhưng bởi, chỉ là..
Người bình thường
Vui buồn bất chợt
(bất chợt như mưa nắng hiên ngoài)
Nên em chỉ.Có.
Một đời sống này. Cho anh.
Riêng anh.
Listening
to Norah Jones’ “Painter’s Song” reminds me of you...
If I were a poet
I
would write you into my memories
A
poem titled “Our Love”
And
gather for you all the sunshine and breeze
To
last us through each seasons of time
If I
were a singer
I would
sing you on every high note and every low
Sing
you perfectly against the melodies
So
much that each tone matches your soul
So
that the music will follow you everywhere you go
If I
were a painter
I
would paint you inside my little room
A
room facing the light of the sun
Shining
through the painted window
With
pink roses nearby
So
bloomed that the evening wind would carry
its
sweet smell gently to your face
If I
were an author
At
every period and every mark
I’d
squeeze in a few words of love
Sweet
words of all our memories
Sweet
words written gently
And
I’ll never end our story
So
that we could read it forever...
But I
am
But a
woman.
Whose
feelings are sudden
(Like
the pouring rain, like the shimmering sun)
And
so I only have
One
life to live. For you.
And
only You.
No comments:
Post a Comment