Sóng về đâu..
Biển sóng biền sóng đừng xô tôi
Đừng xô tôi ngã dưới chân người
Biền sóng biền sóng đừng xô nhau
Ta xô biển lại sóng về đâu
Sóng bạc đầu và núi chìm sâu
Ta về đâu đó
Về chốn nào mây phủ chiêm bao
Cạn suối nguồn bốn bề nương dâu
Ta tìm em nơi đâu
Biển sóng biển sóng đừng xô nhau
Ta xô biển lại sóng nằm đau
Biển sóng biển sóng đừng xô tôi
Đừng xô tôi ngã giữa tim người.
Biển sóng biển sóng đừng xô tôi
Đừng cho tôi thấy hết tim người.
Biển sóng biển sóng đừng xô nhau
Ta xô biển lại sóng về đâu
Giấc ngủ nào giường chiếu quạnh hiu
Trăng mờ quê cũ.
Người đứng chờ gió đồng vi vu
Vạt nắng vàng nhắc lời thiên thu
Nhớ ngàn năm trôi qua
Biển sóng biển sóng đừng trôi xa
Bao năm chờ đợi sóng gần ta
Biển sóng biển sóng đừng âm u
Đừng nuôi trong ấy trái tim thù..
Không hiểu tại sao, vì cớ gì, tôi lại yêu thích bài hát nầy. Tôi thấy tôi , với tình yêu thời mới lớn, ngây thơ, khờ khạo, Không bao giờ tin rằng, mình sẽ được nhận một tình yêu với ai đó bằng trái tim thật thà. không bao giờ nghĩ rằng, lúc nào đó, tôi thật sự có anh..Có lẽ vì vậy mà, khi nghe câu hát" Biển sóng đừng xô tôi. Đừng cho tôi thấy hết tim người ' trái tim tôi chợt nghẹn ngào, run rẩy như mình đã đánh mất điều gì, mơ hồ lắm mà cũng xót xa lắm.
Người ta còn gì để nói, khi thấy thấu suốt được tim nhau.?
Khi TCS hát lên tình yêu của mình, và nỗi mất mát của mối tình gần như thiên thu, tôi nghĩ, ông đã đến gần, rất gần, đã nhìn thấy khuôn mặt không son phấn của tình yêu. Và bởi tình yêu trần trụi quá, ông, cũng như tôi, luôn sợ hãi một điều gì..một sớm thức dậy, minh không còn là-chính -mình..Đời bỗng hóa thân.
.Xin, đừng xô tôi ngã giữa tim người.
Xin, đừng cho tôi thấy hết tim người..Anh. Đừng cho em thấy hết tim anh..
No comments:
Post a Comment