Rằng. Có một thời.
Chải tóc em dài, rối đôi sợi nhỏ
Như chải nỗi buồn qua kẽ ngón tay
Buồn như cuộc tình, suốt đời đứng ngó
Cựa quậy khôn cùng cũng chẳng ai hay
Tóc dường như em mỗi ngày thay đổi
Dài ngắn vô chừng vô lượng vô tâm
Anh ngắm nghía hoài, đôi lần tự hỏi.
Trong nhánh rối nùi. Đâu sợi vang âm
Anh giữ loanh quanh một lời nói nhỏ
Dẫu lòng em như cây cỏ hiên ngoài
Đâu tội tình chi dăm diều đưa đẩy
Chỉ có là khi. Bước hụt. Mệt nhoài.
Anh giữ làm tin. Sợi gầy. Sợi chẻ
Chìa khóa ngăn đời chắc nặng tình đau
Mai mốt em về không cần phải nhớ.
Rằng. Có một thời ta đã yêu nhau.
No comments:
Post a Comment