Monday, January 30, 2017

ảnh : Khôi Việt 

nhng..
ct mc thi gian 

Phạm Ngũ Yên ) 


Người ta cứ vỗ về nhau về một khoảng vắng biền biệt của tình yêu. 
Và có cả ngàn cách để cho người bên cạnh biết rằng mình yêu họ như thế nào.
Khi tôi không còn cảm thấy cuộc đời này hấp dẫn như ngày tôi 30 tuổi, tôi vẫn ao ước được sống ồn ào bên cạnh nàng. Mỗi ngày được nhìn thấy nàng cười và nói những lời dù bâng quơ nhất. Màu môi của nàng luôn làm tôi ngỡ ngàng khi nhìn thấy, và luôn tương phản với màu trời xanh cao bên ngoài. Rồi khi tôi nhìn thấy như vậy, tôi biết tôi đã đánh mất đời mình vào trong số phận nàng. Đôi khi trong cuộc đời mình cần một ai đó.
Rồi tôi 40 tuổi. Tôi đã vuột sự lãng mạn để tìm kiếm cơm áo khi còn ở Việt Nam. Chiều Vũng Tàu cũng qua thật nhanh trên góc phố nào xa lắc.
Ngày tôi 50, thấm mệt và đêm về ngủ vùi. Không nghe tiếng sông đau lòng bị nhấn chìm trên một khúc quành. Chưa kịp chảy xuôi về biển.
 60 tuổi. Giống như làn gió bay về nơi xa thẳm. Rất mênh mông. Và ước vọng không còn thơm mùi tóc rối rít trên đường về. Tôi chờ đợi phút yếu lòng để dừng lại, nhưng nào thấy. Những đời xe vụt qua.
Cột mốc thời gian đánh dấu 10 năm một lần. Sự tồn tại con đường nhờ những nụ hoa. Nhưng sự tồn tại của tình yêu nhờ những bài tình đau rát mặt. 
Hơn 60 tuổi tôi ngồi nghe buồn vui thân phận- những bàn chân quá vãng- những nụ hôn óng chuốt ngày thơ dại. Không có gì nhiều. Nhưng đủ để tôi tồn tại và làm thơ. Lời thơ đi qua căn phòng đêm có cửa sổ lạnh mở ra bên ngoài. Khu công viên tối đen và tiếng còi tàu ngấu nghiến đi qua, thành phố mang một bình yên rất lạ.
Bài thơ có tựa là MƯỜI NĂM. Lời thơ như thế này:

Từ ngực thanh xuân
Ngày đang hối hả
Anh dấu đời mình
Vào em rất lạ

Mai này nắng lóa
Nhiệm mầu trên vai
Nghe chật bàn tay
Nỗi buồn trú ẩn

Em là cơn giận
Tạt vào hồn anh
Anh là mỏng manh
Giữa ngày đổ vỡ

Tình yêu vạt gió
Nhốt hoài vẫn bay
Mỏi chân đường dài
Có người đứng lại

Ngày chẳng còn ai
Góc đường nỗi nhớ
Chiếc bàn trăn trở
Vết trầy tháng năm

Em vẫn mười năm
Nụ cười lãng mạn
Từ một ngày câm
Anh về khép nép

Em như sông hẹp
Trôi qua biển buồn
Anh như đời chim
Ngủ vùi bên cỏ

Mười năm nhìn rõ
Đoạn đường mênh mông
Tình có như không 
Bóng mình dội xuống

Em ơi hãy uống
Những ngày hân hoan
Hãy để thời gian
Lau dùm ngấn lệ


Mình về sông trẻ
Tắm đời cho nhau
Đàng sau nỗi đau
Môi cười hạnh phúc

Phm Ngũ Yên


Saturday, January 28, 2017


                                     Đồn vắng chiều xuân ( Trần Thiện Thanh )
                                    Ca sĩ : Nhật Trường
        

Xuân tin đồn .

Mùng hai
, em đến thăm anh
Chi
u xuân đồn vng, riêng dành người yêu
Đường dài , đồn lu ht hiu
Thoáng đôi  bi cúc m miđơm hoa

Chuy
ến xe bđỏ đường xa
T
t vài ngn gió , lng tà áo bay
T
ơ Xuân dt áo thêu mây
Th
ơm lng hương mi hương say đất tri

Ng
n c ngo ngh trên đồi
L
ưa thưa lau sy bãi bi rung sâu
Chi
ến tranh lon lc bin dâu
Vai áo lính s
n nhum mu t sinh


Giao th
a nđoá hi sinh
Mãn khai m
 hi  bình minh xuân thì
Nh
ân gian chm phiến c thi
Trái tim lính tr
 đôi khi chnh lòng

Xuân xa x
 , m ch mong
Ng
ười yêu ta  ca ngóng trông người v
Đời lính bn vi sơn khê
Ng
àđi không  hn ngày v dm xa


Nên khi xuân 
đến tng nhà
R
ượu mt pháo đỏ đậđà xuân quê
Chia nhau chung ch
én rượu th
Rót 
đi cho hết , bn b him nguy

Mùa Xuân h
ng git t bi
Chúc xuân, nói nh
 thm thì, yêu anh
Dù s
ng chết gia mong manh
V
n yêu nhau nhé , tình xanh không già

V
 thôi em, ph th xa
G
p nhau giây phút đã là thiên thu
V
 thôi em cõi sương mù
B
n rn chi lm cũng t ly thôi

Nào cùng c
n chén ly bôi
Em v
 phía trước , bi hi phía sau
Có nhau . 
 vn có nhau
Yêu 
đời lính  chiến, nđau l thường 

Ti
n em thêm mđođường
Ti
n thêm dm na, chiến trường sau lưng
Em v
 nng đổ rưng rưng
B
ước chân ngn ngi, bước dng , bước lui

V
 đi em , du ngm ngùi
S
i hương rt mng quyn vùi tóc mây
Em v
 m ca thơ ngây
Anh 
đi ni tiếp nhng ngày binh đao

Ơn em ta đã có nhau
H
n em xuân na mùa sau chúng mình
Hoàng hôn anh, em
  bình minh
Anh h
âm nóng lđời tình phôi pha

Ơn em, em đã cùng ta
Tiđồn , lính Tết , mn mà yêu anh   

(Nh.Tân) 



(Ảnh : Khôi Việt)
                     

Wednesday, January 25, 2017

(Ảnh: Khôi Việt )

       Tháng giêng trong n.h

           ( thơ Trần Hoài Thư )

Trong trái tim tôi có nhiu ngăn tủ
Có cả  một ngăn dành  cho  tháng giêng
Tháng giêng ngoài trời mênh mông tuy
ết phủ
Tháng giêng lòng già nở cả hoa niên

Tôi thấy cuộc dời hôm nay đẹp quá
Tôi thấy lòng  tôi vô lượng vô chung
Tôi đẩy  wheelchair  đưa  người nạn khó
Tôi đẩy xe tình đưa nàng du xuân

Tôi đẩy  cửa đông rồi sang cửa tây
Xe lăn  trên  một hành lang dài
Con đường đủ lớn hai xe rộng
Con đường tôi đưa người chiều nay.

Tôi  đẩy , lòng vui như chợ Tết
Người ngồi  mền  phủ như bào y
Bàn chân  đau xé mà vui bước
Tôi đưa người, đưa người tình si…


Bánh xe lăn nhẹ trong lòng  viện
Lòng tôi vang nhẹ nhịp từ tâm
Con đường điện sáng hai phòng dãy
thức đón giêng về hay áo quan ?



Saturday, January 21, 2017


                             Như giấc mơ đầu
                             Nhạc : Nguyễn Đình Nguyên
                             Ca sĩ : Quang Dũng.


Thật dễ thương  “ Như giấc mơ đầu ‘ của Nguyễn Đình Nguyên.

Những notes nhạc nhẹ nhàng tha thiết như làm ta trẻ lại, nghe trong trái tim còn có những bồi hồi xao xuyến và tình yêu trong trẻo kia làm đời sống bỗng được rắc  thêm những gia vị với đủ mầu sắc đậm đà dù có thể, sau nỗi ngọt ngào kia là bắt đầu những chia lìa, mất mát.

Những notes nhạc làm tâm hồn ta nhẹ tênh như vừa bước qua cõi sương mù và  phía kia, trước mặt là xao xuyến nắng, là mong manh gió, là thênh thang mơ ước.

Hạnh phúc, dù trong tầm tay hay chỉ là những giọt nước lóng lánh khao khát, dù chỉ một phía đợi chờ nhưng, có phải, còn được chạm vào những sợi dây rung động của đợi chờ cũng là hạnh phúc ?

Ôi, hạnh phúc phải chăng là giấc mơ
Đời giông tố cuốn xoay hoặc ấm êm
Em hãy đến lúc anh vừa biết yêu
và hãy đến như giấc mơ đầu..

Cám ơn Nguyên và những lời ca nồng nàn trong giấc mơ đầu chứa chan  hạnh phúc..

Tuesday, January 17, 2017


                                     Thơ: Nguyễn Cử Tú Quỳnh

                                     Nhạc Vĩnh Điện
                                     Hòa Âm Quang Đạt
                                     Ca sĩ: Diệu Hiền

   
   Ơi những ngày mưa xa 
   Sao lòng ta buốt giá
Tú Quỳnh
   Mưa giận ai mưa rơi
   Âm thầm bên hiên nhà

   Mưa buồn rơi ngoài trời
   Sao lòng ta thổn thức
   Từng hạt mưa chơi vơi
   Giọt sầu như ấm ức

   Chiều mưa buồn bâng khuâng
   Ngày ấy còn hay không
   Ướt mềm miền nhung nhớ
   Sao lòng ta bão giông

   Hình như tình đã cạn


Quỳnh Hoa
   Người bây giờ đã xa
   Tiếng mưa như nức nở
   Làm hồn ta nát tan

   Ôi những ngày mưa xa
   Sao còn lê thế quá
   Mưa về đây hôm qua
   Mưa dầm dề hôm nay

   Ngày mai nguồn sẽ cạn
   Ngày sau rồi cũng qua
   Những đêm mưa buốt giá
   Một đời ta chia xa...

   ( Tú Quỳnh )

Sunday, January 15, 2017


                                     
                                      Hãy yêu như chưa yêu lần nào 
                                      Nhạc sĩ : Lê Hựu Hà
                                      Ca sĩ : Elis Phương


"Hãy yêu ly cà phê, tách trà pha lấy cho chính mình mỗi sáng"!!!
......
Bây giờ, cuối năm 2014, lại đến lúc ngồi xuống viết cái resolution, những điều định làm và không định làm trong năm tới. Và đây là resolution của tôi trong năm mới. 
Thay vì những tâm nguyện như bỏ thuốc, xuống cân mà chỉ sau vài ba ngày là bị vi phạm nát bấy, sau đây là một vài tâm nguyện trong năm mới mà tuổi thọ cũng chẳng được bao nhiêu:
Cuộc đời quá ngắn ngủi, nên nhất định không uống rượu dở nữa.
Cuộc đời quá ngắn: hãy sống hết mình. 
Tình yêu rất khó kiếm: hãy chụp lấy nó. Hận thù quá xấu xa: quăng nó vào thùng rác. 
Kỷ niệm quá đẹp: hãy giữ lấy nó. 
Đừng tiếc những việc đã làm. Hãy tiếc những chuyện đã không làm khi có cơ hội để làm chúng. Đừng làm ngay hôm nay những gì có thể đợi đến ngày mai.
Đời sống quá ngắn lại đầy bất trắc, vậy thì phải ăn tráng miệng trước, đợi lỡ không đủ thì giờ ăn tráng miệng thì sao? 
Uổng. Hãy hưởng trọn ngày hôm nay. 
Hãy thức tỉnh. Thở hít vào thật sâu. Hãy biết ơn cuộc đời, biết ơn người. Hãy sống với chủ đích. Đừng sợ hãi. Hãy thử những điều mới. Nhà là nơi treo mấy cái ly uống cabernet sauvignon, merlot hay cognac. Uống một chút sẽ cảm thấy thư thái hơn.
Không cần phải giàu tiền lắm bạc vẫn có thể rực rỡ. 
Cuộc sống không cần phải toàn hảo mới là đẹp.
Hãy sống giấc mơ của mình. Yêu thương mọi người.
Hãy đi theo bước đi dẫn dắt của trái tim. Hãy tạo ra hạnh phúc cho chính mình. 
Hãy vui với cả những chuyện nhỏ nhất. Hãy cười lên thật to. Hãy yêu quí mọi giây phút của đời sống. Hãy mơ những giấc thật lớn. Hãy tin vào phép màu. Hãy ôm lấy mọi cơ hội. Nhớ thở thật sâu. Hãy hát lên trong cơn mưa.
Hãy yêu hôm nay là cái ngày ấy đó. Hãy mơ mộng như thể. 
Hãy yêu như không có gì để mất. Hãy tin như thể điều gì cũng có thể xảy đến. 
Hãy yêu như con tim không biết đâu là bờ bến. 
Hãy sống như chỉ còn có một ngày hôm nay. Hãy cố gắng trong mọi chuyện, đừng quá quan trọng hóa vấn đề. Đừng buông xuôi. Hãy cười với hiểm nguy. Hãy luôn luôn sáng tạo. Đừng bao giờ là bản sao chép của ai khác. Hãy cười lên. Hãy nhảy theo điệu nhạc. Hãy hát lên. Hãy tin vào những điều màu nhiệm của chính mình.
Hãy theo bước chân của hạnh phúc. Hãy làm một chuyến đi xa. 
Sống không phải là chờ cho cơn mưa dứt, mà là bước ra, khiêu vũ và ca hát với cơn mưa. Hãy yêu ly cà phê, tách trà pha lấy cho chính mình mỗi sáng. 
Hãy ra chợ chim, mua cho nàng những con chim, hãy ra chợ hoa, mua cho nàng những bông hoa, nhưng đừng ra chợ sắt để kiếm những sợi xích nặng cho nàng, và hãy đừng ra chợ nô lệ để kiếm nàng mà vô ích như Jacques Prévert trong bài thơ của ông. 
Ngay cả khi hạnh phúc quên bạn trong một vài giây phút, nhưng đừng bao giờ quên nó. Hãy thắp lên ba que diêm.
Que đầu tiên để trông thấy khuôn mặt nàng. Que thứ hai để trông thấy đôi mắt. Que thứ ba để trông thấy đôi môi và bóng tối để nhớ lại tất cả những thứ vừa kể để ôm lấy người trong tay. Hãy làm như Prévert trong mấy câu thơ ấy. 
Hãy tàn bạo như kỷ niệm. Hãy độc ác như những ân hận. 
Và hãy dịu dàng như hồi ức. L'Automne est morte souviens-t'en. Nous ne nous verrons plus sur terre. Odeur du temps brin de bruyère. Et souviens-toi que je t'attends. 
Hãy sửa soạn để ngồi xuống viết mà không cần phải có tiếng vỗ tay (Hemingway). 
Đời sống không có gì khó khi chúng ta không có gì để mất mát. Trước khi nói, hãy nghĩ. Trước khi bỏ cuộc, hãy cố gắng. 
Trong sâu thẳm, lạnh buốt của mùa Ðông, tôi chợt thấy được trong tôi một mùa Hè bất diệt (Albert Camus)
Tôi biết chỉ có một bổn phận duy nhất, đó là với tình yêu (Camus).
Đừng đi sau tôi vì tôi có thể không dẫn được bạn đi. Đừng đi trước tôi vì có thể tôi không đi theo bạn. Hãy đi bên tôi để chúng ta là bạn (Camus)
Chúng ta sẽ không bao giờ hạnh phúc nếu bạn mãi mãi đi tìm hạnh phúc và bạn sẽ không bao giờ sống nếu bạn cứ đi tìm ý nghĩa của cuộc đời (Camus). 
Hãy là người yêu của tôi, cho dù cuối cùng, chuyện đó cũng chẳng có gì quan trọng cả (Camus)
Nếu bạn cô đơn khi bạn một mình thì bạn có một người bạn quá dở. Chúng ta không phê phán những người chúng ta yêu (Jean Paul Sartre).
Hãy nói em yêu anh, ngay cả khi điều đó không thực (Romain Gary).
Không nên sợ hạnh phúc vì hạnh phúc cũng chỉ là một thoáng qua mà thôi (Romain Gary). Chúng ta đều biết cuộc đời quá ngắn nhưng ngắn ngủi so với cái gì chứ (André Maurois). Hãy cùng nhìn về một phía vì yêu nhau không phải chỉ là nhìn nhau (Antoine de Saint Exupery). 
Chỉ với trái tim người ta mới nhìn thấy mọi vật (Saint Exupery)
Chỉ với trái tim người ta mới hình thấy toàn thể cuộc sống (Saint Exupery).
Aimer ce n'est pas se regarder l'un l'autre, c'est regarder ensemble dans la même direction (Saint Exupery).
Nếu bạn qua một buổi chiều hoàn toàn vô ích thì bạn đã biết sống vậy (Lâm Ngữ Đường). Ngoài nghệ thuật hoàn tất được một việc, còn có một nghệ thuật khác là bỏ ngang chuyện đang làm, vì cái đẹp của đời sống là bỏ ngang mọi chuyện đang làm (Lâm Ngữ Đường). Không ai biết được chuyến đi tuyệt vời thế nào cho tới khi người ấy trở lại với cái giường cũ của mình. Tiền có thể không mua được hạnh phúc nhưng khóc trong chiếc Jaguar vẫn hơn là khóc trên chiếc xe bus (Francoise Sagan)
Sống trong đời sống cần có một tấm lòng (Trịnh Công Sơn).

Thế rồi tôi trông thấy bạn và tôi tự hỏi bạn ở đâu mà tôi kiếm bạn bao nhiêu năm nay mà không thấy. Hãy đừng để cho những người không làm gì cho bạn tìm cách kiểm soát đầu óc, tình cảm và tâm tình của bạn. Đừng bao giờ quên tự yêu mình một chút. 

Con bướm chỉ sống được có vài tháng nhưng vài tháng cũng đã là quá đủ với nó (Rabindranath Tagore).

Trên tấm bảng đen của bất hạnh, hãy vẽ lên khuôn mặt của hạnh phúc (Prévert)
Hãy quên những thương tích nhưng hãy nhớ những sự tử tế (Khổng Tử).

Một trong những notes rời của cố nhà báo Bùi Bảo Trúc
( Từ FB Nam Trân )