Friday, June 29, 2018



                             Bài hát "Live it Up" 
                             do Will Smith và Era Istrefi thể hiện, 
                             được chọn làm bài hát chính thức 
                             tại World Cup 2018.



Lang thang cùng World Cup.

Đức, đương kim vô địch Worl Cup 2014 vừa bị loại từ vòng đầu, tin tức còn nóng hổi nên tôi nhẩn nha nhận xét đội nầy trước, vì chẳng xếp theo thứ tự thời gian cũng như không theo dõi đầy đủ các trận tranh tài nên, đây chỉ là nhận xét của một tín đồ bóng đá .
Xem Đức sau ba trận ( 3 điểm ) người ta nhận thấy sự ì ạch của Muller, Ozil, Kroos ... những người trẻ gọi là triển vọng như Julian Brandt hay Goretzka hình như chưa đủ lớn. Đó là trận đấu rời rạc, mờ nhạt người ta gọi là “hội chứng sau vô địch” ( Post-title syndrome)
Đỉnh vinh quang dễ làm người ta ngủ quên trên chiến thắng, luôn ảo tưởng về sức mạnh của mình.
Trước ngày khai mạc, báo chí khắp nơi tung hô đội Đức lên tận mây xanh ( và họ ở luôn trên đó không chịu xuống ) Họ ca ngợi  cúp vàng lần nầy khó mà tuột khỏi tay đội Đức. Nầy nhé. Dàn cầu thủ trẻ trung, nhiều kinh nghiệm chinh chiến sẽ lập kỷ lục hai năm liên tiếp vô địch dễ như .. bỏ túi(thủng) 
Nhưng hỡi ôi, người tính đâu bằng trời tính, trước trận đấu Đức -Korea, Đại Hàn chỉ là anh chàng tí hon ( xếp hạng 57)  làm sao có thể đánh bại đương kim vô địch thế giới ? ( đừng mơ nhé )  .. Nhưng,  ở đời không ai học được chữ ngờ, 
Korea hạ đẹp Đức 2-0 tạo nên cơn địa chấn đáng xấu hổ và Đức phải xách va li về nước sớm. Cũng nói thêm, cùng giờ đó, Mexico đang thua Thuỵ Điển. Nếu Đức thắng Korea  thì Mexico cũng tẽn tò về nước nhậu Corola với Taco bell và Chili cho đỡ tủi.
Korea có một trận đấu rất kiên cường đến phút cuối cùng và dù bị loại, nhưng theo tình cảm của mọi người dành cho họ, khi về nước họ vẫn là những anh hùng.
A, trở lại đội bóng yêu thích của tôi : Messi. Messi ..
Dĩ nhiên thích lắm đội Argentina lọt vào vòng trong , nhưng coi đội banh ấy đá dễ mang bịnh đau tim. Đá như mơ ngủ, có banh không lo tìm đường lên khung thành tấn công, cứ chuyền qua chuyền lại, rồi tìm Messi, họ sợ mất banh hay sao ấy cứ loay hoay như gà nuốt dây thung ..nhưng mà, hên quá, còn dính tòn ten chút may mắn ( báo chí rùm beng trọng tài thiên vị ) , và nhờ vậy  nên cũng hồi hộp lách qua khe cửa hẹp vào vòng trong . Hú vía.
Chẳng biết vòng tới có làm nên cơm cháo gì không.Thôi cứ đi tiếp là được rồi . Hậu xét .
Nhìn dân Argentina già trẻ lớn bé khóc ròng, khóc sướt mướt vì bàn thắng quyết định của Rojo ( phút thứ 86 )tôi cũng muốn khóc theo !! ( chà , dấu hiệu đa cảm của tuổi già rồi đây )
Vào vòng trong, Argentina sẽ gặp Gà trống. Tôi bị lỡ không coi những trận của Pháp, nhưng thật lòng muốn thấy lần nữa những mừng rỡ phát khùng của cổ động viên Argentina. Một chiến thắng sẽ mang đến cho họ những niềm vui tràn trề hầu quên bớt tình hình kinh tế đang bi đát trong đất nước họ. Nhưng nếu ngược lại cũng OK vì bạn bè của tôi bên Pháp nhiều  lắm lận. Không vì tinh thần yêu ghét thể thao mà ảnh hưởng đến tình cảm bạn bè  ( chân lý )
Tôi thích cả đội Tây Ban Nha nữa. Đây có thể là trận đấu cuối cùng trong đội tuyển Quốc gia  của Inesta vì anh đã lớn tuổi ( anh là người hiền lành có vẻ mặt chất phát dễ cảm tình) chẳng bù Ramos, chàng nầy chơi bạo lực và nói chung những chàng nào chơi cho đội Real Madrid, với tôi đều khó ưa. A ha, tôi là fan cuồng của đội Barcelona đây !!
Tây Ban Nha đá ba trận vừa rồi cũng rất hồi hộp. Cũng chuyền banh ngắn, chuyền qua chuyền lại chuyền tới chuyền lui, chuyền lên khung thành đối phương và .. bế tắc. Ba trận chỉ lượm về vỏn vẹn 5 điểm . Nhưng phải công nhận, các cầu thủ có trình độ kỹ thuật cá nhân rất tốt . Họ giữ banh nhiều. Họ có thể là ứng cử viên vô địch nếu họ có chiến thuật dứt điểm nhanh gọn mạnh mẽ hơn .
Còn Portugal ? Ái chà , sao tôi không ưa được cậu chàng Ronaldo ta ? Chàng ta đẹp trai phong độ vậy mà . Chàng khó coi ngay cả lúc chuẩn bị đá phạt , bước lui ba bốn bước y như sắp lên võ đài, rồi cái màn biểu diễn đảo banh nữa chứ. Đội Bồ Đào Nha chỉ có Ronaldo là xuất sắc , còn dàn cầu thủ cũng tạm được, ít ra trong ba trận bỏ túi được 5 điểm ( 1 thắng 2 huề ) công tâm mà nói , Bồ đào Nha nhỉnh hơn Argentina một chút. Nhưng họ không gặp nhau vòng nầy nên hậu xét luôn.
A, phải nói một chút về đội chủ nhà . Theo các nhà bình luận,  đó là đội làng nhàng không hay không dở. Không có gương mặt nào sáng giá, đến nỗi phải gọi Sergi Ignashevich, một lão tướng đã  38 tuổi ( sắp 39) trở lại đội tuyển dù anh đã treo ấn từ quan, à không, treo giày từ lâu. Vì là đội chủ nhà, chắc có sắp xếp tay trong nên hai trận đầu đội Nga lượm điểm quá phê, trận thứ ba gặp Uruguay, chân bỗng hoá chì, lóng nga lóng ngóng , Uruguay quất đẹp luôn ba trái. Kỳ tới nầy gặp Tây Ban Nha coi chừng thua, cuối trận không biết có bị Putin bắt nhốt làm kiểm điểm và đi .. nuôi gà..không ta !!
Nói lòng vòng quả là thiếu sót nếu chưa nhắc đội Brazil. Trong đội Samba nầy, tôi thích hai cầu thủ Coutinho và Paulinho ( cả hai đang chơi cho Barcelona ) Tôi không mặn mà với  Neymar , có vẻ lấc cấc và .. đường phố . Thích chơi nổi !
Đội Brazil cũng khá đồng đều , lượm được ( 7 điểm ) sau ba vòng nên cũng gọi là có cơ hội. Nhưng vào vòng trong gặp Mexico thì quả là gay cấn. Mexico ( 6 điểm )
Đại diện cuối cùng của Châu Phi, Senegal thi đấu không tệ tại WC nhưng gặp Colombia đang quyết tử quyết sinh để giành vé đi tiếp nên cũng không dễ xơi.
Columbia ( 3 điểm ) so với Senegal ( 4 điểm )
Trên khán đài cổ động viên Senegal quá sức cuồng nhiệt,  vẽ mặt mũi đeo hia đội mũ nhảy nhót mới ghê chứ !
Cầu thủ Colombia mỏng cơm so với Senegal và cầu thủ tài nghệ James Ro phải rời sân sau cú va chạm mạnh nên thế trận ngó bộ bế tắc .
Nhưng thần may mắn còn cười lỏn lẻn với Colombia, phút 73, Yerry Mina ghi bàn vào lưới Senegal (cầu thủ nầy cũng chơi cho Barcelona) đem  về  tấm vé quí giá đi tiếp cho Columbia.
Đội Nhật Bản đang có  cơ hội lớn lọt vào vòng trong. Nhật Bản có tiền vệ Takashi Inui là vũ khí quan trọng dẫn dắt lối chơi của toàn trận .Về phía Ba Lan ( 0 điểm) đã chắc chắn bị loại nên tiền đạo số một Robert Lewandowski và toàn đội quyết tâm phải thắng để gỡ lại một bàn danh dự
Ba Lan thắng Nhật 1-0. Nhật Bản và Senegal có cùng số điểm , hiệu số thắng bại bằng nhau nhưng Nhật Bản được chọn đi tiếp vì luật Fair- play .
Tinh thần Samurai muôn năm !!!
Anh và Bỉ mỗi đội bỏ túi (6 điểm ) nên trận đấu sau đó chỉ tranh ngôi nhất nhì . Không hào hứng mấy . 
Phút 50 , khi bị Bỉ xé lưới, hình như đội Anh mới .. tỉnh ngủ .
Nghe nói trận Pháp - Đan Mạch cũng buồn tẻ không kém. Vì nắm chắc vé lọt vào vòng trong nên hai bên vờn tới vờn lui chờ hết giờ !
World Cup năm nay, đội Crostia và Uruguay gây bất ngờ  thắng toàn ba trận . Bồ Đào Nha và Đan Mạch phải dè chừng !!
World Cup 2018 chỉ vừa tạm chấm dứt vòng 1 đã mang đến khán giả những diễn biến bất ngờ đầy kịch tính và cảm xúc . 
Trước khi trái bóng lăn, không ai biết điều gì sẽ xảy ra . Vô cùng thú vị .
Vòng 1/8 sẽ khởi tranh vào cuối tuần với sắp xếp như sau :
Bảng A&B : Uruguay - Bồ đào Nha
                    Nga- Tây ban Nha
Bảng C&D:  Pháp- Argentina
                    Đan Mạch- Croatia
Bảng E&F :  Brazil - Mexico
                    Thuỵ Sĩ- Thuỵ Điển
Bảng G&H :  Bỉ- Nhật Bản
                     Anh- Colombia
Gay cấn quá . Chiều nay  phải lo đi chợ , nấu sẵn thức ăn để còn .. dán mắt vào TV, lang thang cùng bóng đá !!

Cố gắng lên , các chàng trai .
 Trận chiến sắp hứa hẹn vô vàn gay cấn và hấp dẫn !!
( NT)




Wednesday, June 27, 2018




                             dấu xưa( ảnh Khôi Việt)


        Cổ tích. Ln về.

          Lần tôi 
         về chốn cũ
         Cổ tích buồn hơn  xưa
         Lá khô vàng ủ rủ
         Bên thềm
         cỏ lưa thưa

        Thời gian 
        nhòa vết mực
        Sương pha mờ hơi người
        Ngọn cỏ nào bứt rứt
        Ký ức nào 
        chưa nguôi

        Tìm nhớ 
        trong sợi nắng
        Tìm  thương  
        trong sợi mưa
        Chút tình tôi xa vắng
        Vá víu ngọn ngành xưa

        Không lần 
        về chốn cũ
        Cổ tích 
        mờ dấu xưa
        Khu vườn trong huyền thoại 
        Đã chìm 
        vào cơn mưa ..

        Môi nào 
        vừa chạm phớt
        Phiến lá sầu chơi vơi
        Ký ức nào rơi rớt
        Lả tả 
        ngày rụng rơi

        Em trăm năm có lẻ
        Rót tình 
        trôi mênh mông
        Tôi một đời 
        quạnh quẽ
        Hư không tay bế bồng

        Em trăm năm xa biệt
        Em nghìn năm mù tăm
        Cổ tích 
        gầy như lá
        Tình tôi 
        gầy lặng câm

        Bàn tay 
        em phù phép
        Rừng xưa 
        không lối về
        Như con sâu trốn lá
        Tìm tôi giữa bộn bề

        Khi em 
        về chốn cũ
        Mở tay ngó ngày xưa
        Trong những đường gân đỏ
        Giữ dùm tôi giọt mưa

        Mưa 
        không làm em khóc
        Dễ chi làm em buồn
        Chỉ là tôi,
        khờ dại
        Chỉ là tôi
        dại khờ .
     
        ( thơ Nhật. Ng.)

Friday, June 22, 2018

                             Top of the world ( The Carpenters )
                             Sung by Thanh & Kim


Ngày xưa. Khoảng thập niên 70 hầu hết người "trẻ" chúng ta đều nghe nhạc của Karen Carpenter không ít thì nhiều. Cô có một giọng hát lôi cuốn lạ lùng, là một tay trống điêu luyện được những nghệ sĩ cùng thời ái mộ.
Chúng tôi cũng mê mẩn cô như bao người khác. Đi chơi với nhau thường ghé vào những quán cà phê hay để nhạc của cô. Ngồi nghe và mường tượng thấy mình đắm chìm hoặc lang thang trong thế giới của hai người yêu nhau, mà chúng tôi nghĩ ít có người diễn tả được sự huyền diệu lãng mạn của tình yêu, qua một giọng hát mềm mại, ngọt ngào không thể lẫn với một ca sĩ nào khác. Và qua những bài hát của cô, tình yêu luôn luôn là một điều thần thánh làm con người trở nên cao cả, đẹp đẽ hơn.
Ngày đó chúng tôi hay nghe bài Top of the World của Carpenters. Đơn giản là trong bài hát ấy có hai câu cuối vô cùng dễ thương khi nghĩ về nhau:
Is the love that I've found ever since you've been around
Your love's put me at the top of the world
Âm nhạc lạ lùng thật. Nó đi vào tâm hồn con người không qua một biên giới chia cách nào hết. Và ngôn ngữ khi dùng trong âm nhạc, nó cũng trở thành quá sức diệu kỳ. Như bài I will follow him chẳng hạn. Trước đây tôi vẫn nghĩ là một bài hát nói về sự ra đi theo tiếng gọi của tình yêu. Nhưng sau mới biết cũng dùng để diễn tả sự thương yêu và đi theo chân Chúa.
Ngày hôm nay hai cháu cưng của tôi làm một concert bỏ túi cho ông bà ngoại. Tất nhiên là vô cùng trịnh trọng và rườm rà một cách rất chuyên nghiệp. Hai cháu đàn và hát bài Top of the World. Một vài phút đầu mới nghe, tôi rất cảm động vì một bài hát yêu thích sau 45 năm, bây giờ lại được nghe cháu hát tặng mình. Điều đó không ngờ được vì bài hát quá "già" so với tuổi của hai đứa nó. Nhưng nghe một hồi mới giật mình, và hạnh phúc khó tả khi nhận ra đó là những lời yêu mến gởi đến ông bà:
And the reason is clear, it's because you are here
You're the nearest thing to heaven that I've seen.
Xin mời các bạn nghe hai cháu Thiên Thanh và Thiên Kim đàn guitar và hát bài Top of the World .
Cám ơn hai cháu của ông.
( Nguyễn Khôi Việt )

Saturday, June 16, 2018


                       
                            Hoa, mùa tháng sáu.
                            (ảnh Khôi Việt )



THÁNG SÁU CHỜ NHỮNG CƠN MƯA
Phạm Ngũ Yên

1.
Tôi người đàn ông đang mới vừa trẻ lại
Ngày về cởi giầy
đi qua những lồi lõm của đất đai
Những hàng me dường như không còn quyến rũ?

Những con quít cánh cam và những con bọ rầy xưa cũ
Dấu mình dưới một cành mưa
Ngay cả những trái me không còn trong miệng mùi chua
Già lớn rồi sao cứ nhớ hoài cái ngọt bùi quá khứ?

Nhớ lại ngả ba nối liền sân đá banh và con đường chạy hoài ra chợ Cũ
Một ổ súng thần công chĩa họng đen sì
Thời gian trưởng thành từng trốn học mê chơi
Bỏ cặp sách tuột xuống trèo lên
nghe sắt thép râm ran những lời mông muội
Từ những tiền nhân có hàng bao trăm tuổi?

Hoặc những đại lộ êm đềm ngầy ngật ánh trăng
Gió thổi lât vạt áo em che góc đường ra biển
Phong phanh thịt da ủ lên đời đau điếng
Tôi làm người qua đường dừng lại ngẩn ngơ
Tối về viết vội câu thơ
Những bài thơ bay không cao hơn góc bàn túng thiếu

Giá như ai cũng lớn khôn mang theo những điều khó hiểu
Giá như ai cũng trở về với năm tháng hôm qua
Để nhặt nhạnh để thu gom
Để làm những điều mà tuổi già không dám

Để lục xới đào tung kiếm tìm nơi góc vườn có bầy đom đóm
Những viên sỏi thời trong veo
Những chiếc lá thời chanh cốm
Và những bông hoa vừa có mùi thơm
Sáng mồng một, đêm rằm?

Có những nụ cười mà
chỉ có một người nhìn mới cảm nhận được bình tâm
Vì chỉ có ai là chủ nhân mới hiểu …


Mùa mưa không kịp về để làm tươi non những cây bàng niên thiếu
Bàn tay đành vụng dại chắt chiu
Bàn chân đành mỏi bước liêu xiêu
Ngọn núi trên cao kéo khung trời thấp xuống
Chiếc lá không còn xanh nơi ghế ngồi nóng bỏng

Chiếc lá gầy như em - như mùa đi rất rộng
Thời gian đuổi theo nhau đến năm tháng tận cùng
Để chạm đến trái tim mềm và ánh mắt bao dung
Tôi đã phải già nua hơn những gì em muốn

Tôi phải ngây thơ dối lòng hơn những gì em tưởng
Vì rất khổ đau mà không thể khóc một mình
Một sáng trải lòng làm trang giấy mới tinh
Rồi buổi tối em bôi lem bằng những giận hờn qua quít

Ngoài một giấc mơ xanh ngoài một tình yêu khắng khít
Còn ngọn đèn vàng dội xuống một thềm đêm
Tôi biết trái tim này sẽ từ chối yêu thêm
Vì không muốn ngực đau sau một đường cày vỡ nát


2.
Chiếc lá đời tôi sáng mai này ướt át
Tả tơi đêm và phai lạt của ngày
Những nặng lòng theo giọt nước rây rây
Rơi rất chậm mà nghe đau từ đường gân rất mỏng

Những lời chia tay thốt lên từ một mùa biển động
Nhìn từ vai nhau nghe níu trói xuân thì
Trái đất xoay vần nên những chuyến xe đi
Vẫn thấy tiếc một bến đời tỉnh táo

Có ước mơ nào lớn lao hơn những điều cơm áo
Vậy mà em vẫn yêu tôi trong cái rét ngọt ngào
Vẫn đầy tôi bằng những miếng xanh xao
Trên trán mỏng trên vai gầy như vậy …


Phạm Ngũ Yên

Thursday, June 14, 2018




                   Áo dài quê hương
                   ( phổ nhạc từ bài thơ Thiếu Nữ của nhà thơ 
                   Cao Đông Khánh)
                   Nhạc : Anh Bẳng
                   Ca sĩ : Ý Lan


Thiếu nữ (*)

(Cao Đông Khánh)

em thoa son đỏ
vàng từng góc thu
gót giày nho nhỏ
dạ sầu lu lu
vỏ nâu cổ thụ
áo tà trắng bay
em còn sớm mai

vào đây tiểu thư
ngồi trong lớp học
đắp đôi tay ngà
trên bâu áo bạch
mang ngoài nắng vào
tà dài mấy nhịp
qua cầu gió bay

em mang guốc tím
khoé nhìn trắng xanh
ngang qua phía anh

cuối tuần đi phố
em mang giày hồng
cọng rau trắng nõn
nhưng mà gót chân
sạch như quyển sách
nhưng mà ngón tay

góc bàn thẳng đứng
cội cây nuột nà
tưởng rằng hoa huệ
nhưng mà tiểu thư

em mặc áo trắng
mang giày xám tro

bằng hữu như hoa 
ngoài ra như nước
cuộc đời phía trước
trơ từng nhánh khô
nhưng mà mùa hạ
đồng loại nô đùa
phía ngoài bãi biển

em đi hài rơm
thật là vinh hạnh
anh nhìn gót chân
như là hoa hậu


( Trích trong tập thơ Lửa đốt ngoài giới hạn
của Cao Đông Khánh, xuất bản năm 1996 )

(*) Viết từ Trần Hoài Thư

Một thân hữu của tạp chí TQBT vừa cho chúng tôi biết là chị vừa tìm ra lời của bản nhạc “Áo Dài Quê Hương” của Anh Bằng hoàn toàn lấy từ bài thơ “thiếu nữ” của nhà thơ Cao Đông Khánh. Chị rất “upset” vì tại sao những show về trình diễn thời trang hay trên những album của Vũ Khanh, Ỷ Lan, Duy Quang, bài hát không thấy đề tên nhà thơ Cao Động Khánh, chỉ thấy tên Anh Bằng.
Có nên trách nhạc sĩ Anh Bằng không ? Bằng chứng ở đâu ?
Nhưng mà không sao. Nếu Đông Khánh có sống lại,  dù có nghe đi nữa, thì có lẽ ông chỉ cười xòa. Ông không bận tâm thì tại sao chúng ta lại bận tâm chứ ?
Tô Thẩm Huy – người bạn thiết của CĐK đã viết về ông như sau:
” Không hận thù, không oán trách.  Không đắc thắng, không vinh quang.  Được như thế, là bởi con người ấy nhìn khổ đau và hạnh phúc, thất bại và thành công, thịnh và suy, chỉ cách nhau một nhịp tim đập.  Cùng một lúc, Khánh nhìn thấy cả hai mặt của đồng tiền.  Cùng một lúc.  (Đây cũng chính là điểm làm thơ Khánh lung linh ảo diệu.)
Một cách rất là hồn nhiên như thế. 
Chỉ say đắm. Vui chơi. Tất cả, ngoại trừ thơ, là ne pas.”
(Tô Thẩm Huy- Cao Đông Khánh – Kẻ say đám hồn nhiên với cuộc đời, TQBT số 80 chủ đề Cõi thơ Cao Đông Khánh)
Dưới đây là bài thơ Thiếu nữ của Cao Đông Khánh  trích từ thi phẩm Lửa đốt ngoài giới hạn – trg 149-150  và lời của bài hát Áo Dài Quê hương:
Đễ thấy bài thơ hay tạo nên một bản nhạc hay. Và ngược lại, Thơ và nhạc hòa quyện nhau, chạy đuổi nhau, Quá tuyệt. ( THT )

Thursday, June 7, 2018


                    tập thơ: Lửa Đốt Ngoài Giới Hạn( 1996)
                    của một người là 
                    Cao Đông Khánh.


Uống rượu một bình minh ( *)
( Cao Đông Khánh)

em khóc nuốt nước mắt
mùa băng tan giá buốt lũ lượt rã
lý lịch tình yêu khởi từ
rùng rợn thương tích chảy xám xây xẩm
đàn salmon ngược nước về nguồn
trở lại đầu sông thiếu nữ
mộng du trong ngôi nhà chiêm bao
rùng rợn thương tích chảy máu từng thời kỳ
dành cho anh đêm chung quanh

kẻ đó. Cập bến. Đi. Vào thành phố
cơn mê hoặc di truyền
từng thời đại tản cư
của chúng tôi muốn sống
chúng tôi muốn sống. Kẻ đó
Con đường Jazz. Ngõ hẻm. Hang cùng
lục lạo lại trí nhớ
khuấy động khuya thuyền nhân Thái Bình biển
em thói quen cười nói cho người một mùa xuân
con quái vật New York
nuốt trọn Âu Châu nuốt sống luôn kẻ đó

kẻ đó. Thoát chết. Kỳ cục
nói tiếng chim hót
lời tình tự khẩu truyền
tục ngữ em 
ca dao anh
Riêng. Hai đứa tụi mình
nhớ thuộc lòng
ngàn năm
của chúng tôi
chúng tôi phải sống
Khuya ngồi bên cạnh em. Yên tâm
trong ngôi nhà hơi thở
giọng điệu mỏng manh riêng
bài thơ bỗng rưng rưng
lời mặc khải viết xuống thành chữ
chữ hiện hình xinh đẹp
ái khanh
trẫm uống một bình minh ly rượu để qua đêm
tìm miếng đất lập ngôn
tấm lòng trăng trung thu
chim hót trên môi miệng trước đó
trong hang ổ cuộc đời. Hình dung
đất rửa ứa thành bùn
có kẻ bắt trùng ngoài cánh đồng vô tận
đêm hộp đêm thoa son
khuya âm nhạc dựng đứng sức lực
nối cánh tay ôm em mùi mẫm
tại răng ngà da mặt
anh cúi hôn hải đường
thằng bù nhìn canh gác ngoài trời mây mê man
bông lúa đã dậy sữa
đầu vú ửng nụ hồng trên ngàn cánh tay sóng
để cho em sống còn. Tại đây
ca khúc nối đại dương lục địa
hồn nhiên thế giới mỗi ngày
từ bốn biển về nguồn bầy salmon đổ máu
em khóc chảy nước mắt
mùa băng tan giá buốt lũ lượt rã
em dạ lý yêu anh ngàn trùng
anh uống một bình minh ly rượu hôm qua

riêng cho em ngoài tầm nhân loại
đàn bà con gái biển
trở lại đầu sông thiếu nữ
riêng cho em bầy bươm bướm vạn hoa
hồn lục địa gửi theo cất cánh
hoa lá chứa chan trên từng phần nhân loại
mỗi ngày mỗi tiểu tiết xuân thì
riêng cho em mưa sa ngàn dặm
cây cối bình yên đổi lớp thay hình
mặt trời hồng ân mọc ngoài sân thế kỷ
sách báo bỗng hiu hiu
căn phòng căn phòng tuỳ tiện ghi nhớ
hồn thảo mộc giấc ngủ mai cỏ hoa
em sống trở lại từng thời kỳ khóc nuốt nước mắt
Thời của chúng ta. Thời của con người
mưa sa Trần Thị mỗi giọt nước mỗi mặt trời
diệp lục tấm thân anh trên hàng ngàn hải lý
trở mùa xuân tấp nập năm châu
Rừng hứa hẹn. Anh nhớ. Một trời đất
sửa soạn bình minh mâm rượu bạt ngàn 
Cao Đông Khánh 

(*)( Uống rượu một bình minh trích từ tập thơ Lửa Đốt Ngoài Giới Hạn của nhà thơ Cao Đông Khánh.Tập thơ được xuất bản vào tháng 12.1996. Lửa Đốt Ngoài Giới hạn gồm 315 trang, được chia thành 15 chương, có in lại một số bài thơ trong tập Lịch Sử Tình Yêu xuất bản năm 1981 tại California.) 

Cao Đông Khánh qua góc nhìn của bạn bè, văn thi hữu:

Người thi sĩ hăm hở ôm hôn cuộc đời 
Anh bước trên trần gian như đi dự tiệc, lòng  hân hoan phơi phới.
Kẻ say đắm hồn nhiên với cuộc đời.
Con người ấy, nhìn khổ đau và hạnh phúc, thất bại và thành công, thịnh và suy chỉ cách nhau một nhịp tim đập .
Tiếng thơ vô thể lung linh hắt từ cõi ngoài giới hạn
Tiếng thơ ấy, đọc lên nghe như có hơi lửa. Chỗ của Cao Đông Khánh, nó ở ngoài thiên và địa, giữa hữu và vô.
Hãy đọc thơ của anh, bằng lương tri của kẻ lưu vong
( Tô Thẩm Huy)
Rong chơi ở trần gian, anh đã sống đến tận cùng say đắm
( Đàn Bách Kiếm )
Mỗi dòng, mỗi đoạn trong thơ Cao Đông Khánh hình như đều phủ chiếc bóng của ẩn dụ . Viết bao nhiêu cũng không hết.
( Trần Hoài Thư)
Dòng thơ với những con chữ vừa tượng hình vừa tượng thanh như Rồng Bay Phượng Múa
( Phạm Văn Nhàn ) 
'Lửa ngoài giới hạn cháy không tạ từ 
( Đỗ Trường)
Ngọn lửa cuồng của ngôn ngữ 
( Nguyễn Vy Khanh)
Thơ Cao Đông Khánh có ngôn ngữ riêng, hương vị, thanh sắc riêng. Những câu thơ giăng lưới theo kiểu lạ thường ..
( Ngu Yên)
Điều ảo diệu của thi ca 
( Nguyễn Âu Hồng ) 
Điều sảng khoái của vô nghĩa chữ 
( Lê Thị Huệ )
Cao Đông Khánh, và thơ, và rượu là một 
( Khánh Trường)

Tuesday, June 5, 2018



                                   CAO ĐÔNg KHÁNH
                                   ( 1941-2000)

Tạp Chí Văn Học Nghệ Thuật Thư Quán Bản Thảo số 80 ( tháng 6- 2018 ) đặc biệt về chủ đề : Cõi Thơ Cao Đông Khánh.
Rất nhiều bạn bè văn thi hữu viết về anh, ngoài sự tiếc thương dành cho Anh là tấm lòng ngưỡng mộ và trân trọng..
Và, bài thơ mang lại trong tôi nỗi xúc động, nỗi ngậm ngùi được viết từ nhà thơ Tô Thẩm Huy..

Nhớ Cao Đông Khánh
Tô Thẩm Huy
Những chữ in nghiêng lấy từ ý thơ Cao Đông Khánh

Tao một bữa ngồi im như bàn ghế
Nhớ mày cười con mắt đỏ đường gân
Mấy kẻ sống chết cho độc lập tự do
Mày sống chết cho nắng mưa cho bè bạn mấy thằng giang hồ.
Tao một bữa nhớ mày phanh ngực áo
Trời xuân phân mày đứng thẳng thăng bằng
Đòi phải quấy đôi điều cùng đất trời mưa nắng
Tao một bữa nhớ mày cầm lòng tửu đồ đi rong chơi say đắm.
Nói giùm tao ông thánh rượu ở đâu trần gian này không có
Nói giùm tao người ta bỏ rượu vì dại dột u mê
Nói giùm tao uống rượu hay không đều rất tốt
Nói giùm tao rượu là thánh, là lòng của tửu đồ.
Tao một bữa nhớ mày hàng răng sún
Mắt một con lóng lánh ngó cuộc đời
Tụi nó du tử kết bè thi sĩ đi lê lết chỗ này chỗ nọ
Phân tách thơ mày bốn điều năm lẽ thế nào là thơ hay
Cầm một chút duyên dáng đi cua con gái nhẹ dạ
Cũng mừng cho nó
Mày đọc thơ sang sảng chẳng có con nhỏ nào mê mày hết
Cũng mừng cho mày
Tao mới ở Cali về nghe nói ông Mai Thảo khen thơ mày hay nhất hải ngoại
Cũng mừng cho ổng
Nói giùm tao mấy lời khen chê ăn nhậu ở chỗ nào
Tao đọc thơ mày thấy lửa cháy hừng hực
Rót tao thêm ly rượu lô can uống cho lở luôn bao tử.
Tao một bữa nhớ mày, Sàigòn mưa như chớp
Mày xàng xê ngồi nhậu ở ngã sáu ngã tư
Nhớ mái ngói âm dương, nhớ chùa miễu cũ
Chiếc xe đò chở hết tới ủ ê.
Tao một bữa nhớ mày Sài Gòn những đêm hè oi bức
Nhớ ngực em thao thức từng hột mặn mồ hôi
Nhớ giới nghiêm, quá giờ, vô trong bót ngủ ngồi
Nhớ gái Cổ Loa, lỡ một lần, thôi cho lỡ luôn.
Tao một bữa nhớ mày Sài Gòn những ngày nắng ấm
Em đạp xe mini trời gió mềm khép hở thịt da
Nhớ Bàn Cờ, Gia Định, cầu chữ Y yêu kiều tẽ ngã ba
Tao một bữa nhớ thơ mày nhớ Sàigòn rạo rực.
Tao một bữa nhớ mày vợ con thương yêu rất mực
Một bữa mày đi mười mấy ngày ròng
Quần áo tả tơi về nhà hỏi vợ: em còn thương anh không?
Cho anh vô nhà tắm rửa thay đồ đưa em đi coi hát bóng,
Hay hết thương rồi mình chia tay anh ra sông đi tắm.
Tao một bữa nhớ mày thương yêu vợ con từ ngực son lá cỏ
Con Hạnh con Hương kêu Pappy, ngồi nựng trong lòng
Sung sướng nhất đời người đàn bà mày yêu thương ôm ấp
Cờ xí tung bay mày dậy vợ đằm thắm ái ân.
Tao một bữa nhớ mày đi lang bang giữa ngọ
Trời mùa hè lửa đốt ướt không trung
Lái xe van bít bùng không máy lạnh nóng như nung
Đi bỏ báo mồ hôi đổ ròng ròng mày cười nói: cho khoẻ, khỏi tập thể dục.
Mày móc túi có được đâu năm chục
Dẫn tao sang Brodard ngồi nhậu đĩa tiết canh
Tao một bữa nhớ mày dân chơi lục tỉnh
Đứa nào nói mày là xì thẩu nó là thằng ngu.
Tao một bữa nhớ Triệu khách gươm đao sáng láng
Mười bước đâm một mạng, xong đi nhậu thịt chó lai rai
Một năm ở đây, bằng một ngày trên trời đó
Sáng đến giờ mày với ông Mai Thảo uống được mấy chai?
Tao một bữa nhớ mày mang mang thiên cổ
Mày đằng vân về Đường Tống rủ Thái Bạch, Tử Chiêm
Đi cưỡi trăng nhào lộn khắp giang hồ
Về Ngũ Nhạc cùng quần hùng luận kiếm.
Tao một bữa nhớ mày, có năm thằng Võ Lâm Ngũ Bá
Ép mày làm Tây Độc, ngồi luyện Hàm Mô công
Muốn trẻ mãi mày đòi làm Lão Ngoan Đồng
Ôi đứa nhỏ trong thân hình ông già cụ kỵ.
Tao một bữa nấu một nồi bouillabaisse
Có tôm cua sò hến cá salmon
Có vang tây bè bạn tứ lung tung
Nhậu một bữa thiếu mày say quá cỡ.
Mày một bữa nằm im như giun dế
Tao một bữa ngồi im như bàn ghế
Nhớ mày mà không muốn khóc bữa nay.

Tô Thẩm Huy, 12 tháng 12, 2001, giỗ đầu Cao Đông Khánh.