Thursday, June 14, 2018




                   Áo dài quê hương
                   ( phổ nhạc từ bài thơ Thiếu Nữ của nhà thơ 
                   Cao Đông Khánh)
                   Nhạc : Anh Bẳng
                   Ca sĩ : Ý Lan


Thiếu nữ (*)

(Cao Đông Khánh)

em thoa son đỏ
vàng từng góc thu
gót giày nho nhỏ
dạ sầu lu lu
vỏ nâu cổ thụ
áo tà trắng bay
em còn sớm mai

vào đây tiểu thư
ngồi trong lớp học
đắp đôi tay ngà
trên bâu áo bạch
mang ngoài nắng vào
tà dài mấy nhịp
qua cầu gió bay

em mang guốc tím
khoé nhìn trắng xanh
ngang qua phía anh

cuối tuần đi phố
em mang giày hồng
cọng rau trắng nõn
nhưng mà gót chân
sạch như quyển sách
nhưng mà ngón tay

góc bàn thẳng đứng
cội cây nuột nà
tưởng rằng hoa huệ
nhưng mà tiểu thư

em mặc áo trắng
mang giày xám tro

bằng hữu như hoa 
ngoài ra như nước
cuộc đời phía trước
trơ từng nhánh khô
nhưng mà mùa hạ
đồng loại nô đùa
phía ngoài bãi biển

em đi hài rơm
thật là vinh hạnh
anh nhìn gót chân
như là hoa hậu


( Trích trong tập thơ Lửa đốt ngoài giới hạn
của Cao Đông Khánh, xuất bản năm 1996 )

(*) Viết từ Trần Hoài Thư

Một thân hữu của tạp chí TQBT vừa cho chúng tôi biết là chị vừa tìm ra lời của bản nhạc “Áo Dài Quê Hương” của Anh Bằng hoàn toàn lấy từ bài thơ “thiếu nữ” của nhà thơ Cao Đông Khánh. Chị rất “upset” vì tại sao những show về trình diễn thời trang hay trên những album của Vũ Khanh, Ỷ Lan, Duy Quang, bài hát không thấy đề tên nhà thơ Cao Động Khánh, chỉ thấy tên Anh Bằng.
Có nên trách nhạc sĩ Anh Bằng không ? Bằng chứng ở đâu ?
Nhưng mà không sao. Nếu Đông Khánh có sống lại,  dù có nghe đi nữa, thì có lẽ ông chỉ cười xòa. Ông không bận tâm thì tại sao chúng ta lại bận tâm chứ ?
Tô Thẩm Huy – người bạn thiết của CĐK đã viết về ông như sau:
” Không hận thù, không oán trách.  Không đắc thắng, không vinh quang.  Được như thế, là bởi con người ấy nhìn khổ đau và hạnh phúc, thất bại và thành công, thịnh và suy, chỉ cách nhau một nhịp tim đập.  Cùng một lúc, Khánh nhìn thấy cả hai mặt của đồng tiền.  Cùng một lúc.  (Đây cũng chính là điểm làm thơ Khánh lung linh ảo diệu.)
Một cách rất là hồn nhiên như thế. 
Chỉ say đắm. Vui chơi. Tất cả, ngoại trừ thơ, là ne pas.”
(Tô Thẩm Huy- Cao Đông Khánh – Kẻ say đám hồn nhiên với cuộc đời, TQBT số 80 chủ đề Cõi thơ Cao Đông Khánh)
Dưới đây là bài thơ Thiếu nữ của Cao Đông Khánh  trích từ thi phẩm Lửa đốt ngoài giới hạn – trg 149-150  và lời của bài hát Áo Dài Quê hương:
Đễ thấy bài thơ hay tạo nên một bản nhạc hay. Và ngược lại, Thơ và nhạc hòa quyện nhau, chạy đuổi nhau, Quá tuyệt. ( THT )

No comments:

Post a Comment