Monday, May 20, 2019

                                   Hoàng hôn tím ( NT)

( Viết từ Phạm Ngọc )

Từ buổi ấy ta về theo trăng vỡ
đêm hẹn thề hôn phối với cô đơn
từ buổi ấy ta loài chim làm tổ
trên đỉnh trời ngồi đợi những hoàng hôn…

Ở nơi đây là những chia sẻ cùng người trên từng ngày tháng chia / trôi – những nơi chốn đã đi qua – những kỷ niệm sẽ nhớ về – mãi mãi trong tiềm thức là những yêu dấu khôn cùng – mãi mãi cho mai sau là những giấc mơ chưa bao giờ hiện hữu – vẫn nắng vẫn mưa – vẫn những bình minh rộn lời chim hót – vẫn những con đường xanh lá xa xưa – vẫn những hoàng hôn ngợp ngời ánh lửa – khoảng không gian im lặng của đợi chờ – và những mùa thơ…

Khi hai đứa không còn của riêng nhau
xin đừng ném những cái nhìn thù nghịch
dẫu thế nào đi nữa cũng vẫn còn vết tích
của cuộc tình dù chẳng có mai sau
của chuyện mình đầy nước mắt thương đau
xin tất cả bình yên cùng nỗi nhớ
Em sẽ đi trong tháng ngày trắc trở
gió dịu dàng mà có trốn được đâu
mưa dịu dàng mà ướt cả đời nhau
và chiếc lá rơi trong chiều ngơ ngác
không còn nhau cũng chẳng còn tiếng hát
để chiều nay em đứng gọi tên mình
bài romance lạc nhịp bỗng lặng thinh
sao tất cả bỗng trở thành dĩ vãng
Em đứng giữa giòng sông buồn vô hạn
đâu cội nguồn xa tít tắp biển khơi
đâu nụ cười trong giây phút đánh rơi
em được biết mình không còn thơ dại
đã hiến dâng anh một thời con gái
để bây giờ còn lại khói sương thôi
dấu yêu xưa xa lắm đã xa rồi
không còn là của riêng nhau được nữa
Trả cho anh phía mặt trời thắp lửa
giữ cho mình khoảng tím của hoàng hôn
giữ trong tim trọn vẹn một nỗi buồn
để được biết đã có lần hạnh phúc
và mũi tên nhói đau trong lồng ngực
để nhớ về một thưở của riêng nhau …

Phạm Ngọc( Trích trong tập thơ Hoa Tím Ngày Xưa )

2 comments:

  1. This comment has been removed by the author.

    ReplyDelete
  2. Cám ơn thông tin của bạn. Chúc bạn luôn giữ mãi hạnh phúc của mình.

    ReplyDelete