Sunday, December 4, 2016


                                                    Đợi chờ. 


            Thu xưa

            Gió biếc gợi tình theo phấn hương
            Vàng thêu sợi nắng lạc qua vườn
            Xao xuyến, cỏ hoa lời thăm hỏi
            Vẫn lối mòn xưa, những nhớ thương

            Ngõ cũ hồng hoang chết âm thầm
            Mùa về rơi rụng phiến dư âm
            Chiều Thu lá khóc bên thềm vắng
            Cây nhớ bạc lòng. Gió lặng câm.

            Mây vẫn bay và mây vẫn xanh
            Tiếc ngày xuân vừa chớm viên thành
            Chưa hết một mùa, sao đành vội
            Mây vẫn bay và mây vẫn xanh

            Mùa khêu gió dạt hồn lạnh cóng
            Thu chập chờn níu vội mùa Đông
            Còn bao lần trong đời để níu
            Phía sau lưng. Phía của mênh mông.

            Gom hiu hắt nhớ tận mùa sau
            Mùa sau, mùa nữa, có còn nhau ?
            Mốt mai xiêu lạc về chốn cũ
            Có thấy vàng thu trong mắt nâu.


Góc. Với Thu xưa.

Hãy hái cho em chiếc lá thu
Vàng gân sợi nhớ, sợi âm u
khi ép trong tng trang cổ tích
Là lúc tình rơi , cõi sương mù..( Nt )

Người ta không thể sống bằng kỷ niệm nhưng không thể thiếu sự hiện diện của nó trong góc khuất của trái tim. Nó tồn tại trong tâm hồn chúng ta như hơi thở cần không khí, như đất cần nước cho bốn mùa nở nhánh bình yên. 
Kỷ niệm. Dù buồn, vui , luôn là hành trang cho đời sống thêm gia vị của  ngọt ngào lẫn cay đắng..và đôi khi, ta không hiểu tại sao lại mất nhau..Không hề hỏi han, không hề quay lại..
Nhưng ta vẫn không ngừng yêu thương và nhìn ngắm , những ký ức ấy, những kỷ niệm ấy, như yêu chính hiện tại ta đang sống và cuộc tình muộn màng của mình..
Đôi khi, có những kỷ niệm tưởng dường như đã cũ..
Cũ, có thể của ngày hôm qua, tháng trước, năm trước..hoặc ngày tháng nào đó bàng bạc trong trí nhớ..Nhưng, nó chỉ cũ với thời gian, và  luôn mới trong dạt dào cảm xúc..của anh và em..
Mới, dù đôi khi ..
Còn bao lần trong đời để níu.
Phía sau lưng. Phía của mênh mông...


No comments:

Post a Comment