thơ Nguyễn nam An
nhớ về đất nước 
mù mù tăm hơi
từ dạo đó 
không về lính
tráng biệt xa quê 
đầu hôm thức
dậy nghe phone réo
bạn cùng đơn
vị nhắn, buồn theo
ta bỏ từ lâu
không viết  nữa 
nhưng buồn tiếng
thở chợt chữ vung
ráng vịn vào
câu thơ mà đứng 
qua vài năm,
qua bốn chục năm 
thằng lính
năm xưa lên tiếng hú 
sáng này như
vượn ở  đầu non
tháng tư dậy
đủ ngày quê quán
đã buồn hơn từ
lúc tan hàng 
mù mù tăm hơi
theo năm tháng 
chợt về đất
nước giặc thù đang... ./.
Nguyễn Nam An

 
No comments:
Post a Comment