Sunday, January 10, 2016


https://www.youtube.com/watch?v=W2sbuBxpYas


KHÚC RÉQUIEM CHO HS ĐINH CƯỜNG
Hai hôm nay Boston mưa dầm, bầu trời rất ảm đạm.
Sáng nay Chúa Nhật, tôi vừa về nhà từ giáo đường, tôi cố ngồi hát bài hát viết cho anh hơn 20 năm trước. Bài hát này chưa bao giờ hát được tròn trịa. Lúc nào hát cũng bị ngắt ngang vì xúc động. Viết cho anh bài hát này nhưng lại đồng thời gửi gấm nó đến những anh em khác và ngay cả chính tôi. Hãy cho tôi hát được trọn bài chỉ với cây guitar - đàn vụng về thôi mà, giọng hát tôi bây giờ nó cũng khác với 20 năm trước nhưng kệ nó, hát để trước khi chính thức tiễn anh ( 3 hôm nữa thôi ), tiễn anh vào cõi sương khói xa mù.

 Giấc mộng trên đồi thơm.
(Nhạc và trình bày : Nguyễn Trọng Khôi )

Trên đồi thơm xanh ngát
Hoa phủ mầu sương khói
Còn say giấc mơ một thời chóng qua
dường như đã bao lâu

Mơ mộ phần tươi mát
cho cuộc tình nhung gấm
Còn lưu chút hương ngàn đời thiết tha
để vui gió trăng mây ngàn

Có khi ngồi để nhớ môi ngoài
Để bóng tối buồn vây chăn gối
Có khi là một thoáng mơ hồ
Hạnh phúc rung lên nhẹ nhàng như mơ

Yêu cuộc đời tinh trắng
yêu đậm màu ngang trái
và yêu xót xa từng ngày tháng trôi
 còn trôi mãi khôn nguôi

Thôi về lại bóng tối
thôi về lại mây khói
Để sương trắng bay lạc vào giấc mơ
lạc về cõi xa xa mù
.
Hoa phù dung khô héo
trong cuộc vui đêm trắng
tàn phai sắc hương về lai chốn xưa
 ngậm cười thế nhân ơi

Ôi cuộc đời quá ngắn
Ôi mộng ngoài tay với
Bac đầu ước mơ mỏi chồn gối chăn
còn đi đến đâu cuộc đời

Có khi ngồi để nhớ mội ngoài
 để bóng tối buồn vây chăn gối
 có khi  là một thoáng mơ hồ
 hạnh phúc rung lên nhẹ nhàng như mơ..

Yêu cuộc đời tinh trắng
Yêu đậm mầu ngang trái
và yêu xót xa từng ngày tháng trôi
còn trôi mãi khôn nguôi

Ôi về lại bóng tối
Ôi về lại mây khói
Để sương trắng bay lạc vào giấc mơ
lạc về cõi xa xa mù.

Tản mạn về một người bạn cũ.

Tối, trời mùa Đông lạnh tê tái , hình như 28 độ F , và tin thời tiết , sẽ đông đá vào giữa khuya.
Tôi và anh ngồi trong quán bếp. Cây mai đã vặt lá hơn một tuần và mỗi ngày, chúng tôi vẫn săm soi coi thử, nó có nở hoa kịp tết hay không.
" Chắc không kịp rồi. ba tuần nữa là Tết ."
Có lẽ trời lạnh nên nó không chịu nhú mầm chăng ?
Sang năm chắc tôi phải chăm sóc nó  sớm hơn
Mỗi lần vặt lá mai là tôi lại nhớ ba tôi và những ngày Tết ở quê nhà.
Có lẽ, những điều đẹp đẽ thường nằm sâu trong tiềm thức, và khi bất chợt ta bắt gặp một hình ảnh, một gợi nhớ nào đó, thường nó sẽ mở bung ký ức hồi tưởng..
Cái lạnh lùa vội vàng theo cơn gió, và bình trà dù còn ấm, tay tôi vẫn buốt tê khi áp mấy ngón tay vào nó. Cái lạnh bám đầu ngón tay nằm gọn trong túi áo.
Và với ấm trà mới pha, ly cà phê theo giọt chờ, chúng tôi mở FB..
Và, thật tình cờ, tôi thấy anh , gương mặt quen thuộc và xa xôi  ..với tiếng hát, tiếng đàn...khẽ khàng rơi trong không gian lạnh lẽo
Anh và " Giấc mộng trên đồi thơm"
Tôi đã nghe anh hát, nhiều lần ..Thôi về lại bóng tối..Thôi về lại mây khói ..nhiều lần trong CD nhạc anh tặng chúng tôi lần gặp nhau ở Boston..Mới đó mà đã 17 năm. gặp một lần cho đến 17 năm sau vẫn chưa gặp lại..
Hôm nay, anh gửi tiếng hát theo anh Đinh Cường để cùng  tìm về Giấc mộng trên đồi thơm, lần cuối cùng ở cuộc đời nầy, rồi,  vài ngày sau đó, anh Đinh Cường sẽ ngủ yên trong giấc mộng đồi thơm mà nhiều  năm trước, họ đã gặp nhau..cùng ngẩn ngơ, cùng say giấc mơ một thời thoáng qua, để sương trắng bay lạc vào giấc mơ , lạc vào cõi xa xa mù..
Bạn tôi. Một nhạc sĩ, một họa sĩ..thi sĩ..bạn đã ôm hết những tài hoa ở cõi đời nầy bằng trái tim của người nghệ sĩ..
Khi nào ta gặp lại, để cùng nhau, lần nữa,  Cùng..Mơ giấc mộng trên đồi thơm hay chỉ là Mộng ngoài tay với và hạnh phúc , đôi khi nhẹ nhàng như mơ...

No comments:

Post a Comment