Em để bài thơ chỗ ta ngồi mỗi sáng
                   Bên bình trà thơm, bên ly cà phê
                   Gom chút mây trời, chút thơm hương nắng
                   Chắc anh sẽ cười. Sao mà lê thê
                   Chỉ toàn thấy những lời thở dài than ngắn
                   Nhớ anh lúc gần nhau, em tóc xõa vai kề
                   Nhớ lắm, nên em sẽ rưới vào thơ những giọt dài giọt vắn
                   Để anh không lạc đường, luôn khao khát một chỗ vềĐể ta vẫn có nhau dù trái đất ngày kia thinh lặng
Như con sóng tình em mãi hoài vỗ nhịp lê thê.

 
No comments:
Post a Comment